Chương 12: Máy CD gây hoạ

49 3 0
                                    

Mỗi lần đến đây, Lục Hiên đều ở nhà một mình, vậy mà lần này, lại có thêm một thiếu niên, điều này khiến Vương Trữ Tĩnh cảm thấy hơi bất ngờ.

Lục Hiên cười giới thiệu: "Bạn thân của em."

Bốn chữ rất đơn giản, ngay cả tên họ cũng không nói, dường như không muốn cùng người khác chia sẻ. Nhìn hắn cúi người ở bên tai thiếu niên khí chất băng lãnh kia nói chuyện, trong đôi mắt từ trước tới nay luôn tràn ngập ánh mặt trời nhưng cũng đầy xa cách lại lộ ra sủng nịch khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Vương Trữ Tĩnh nhìn hình ảnh này, trong nhất thời cảm thấy có chút....đố kị. (L: đố kị làm gì nàng ơi, có trách thì chỉ trách cô lại sinh ra dưới ngòi bút của một hủ nữ a)

Mục Xán nhìn Vương Trữ Tĩnh một cái, Vương Trữ Tĩnh mới kéo khóe miệng muốn cười, cậu đã lại đem đầu quay trở lại, đối với Lục Hiên "Ân" một tiếng,lại cúi đầu.

Vương Trữ Tĩnh xấu hổ một trận,trong bụng âm thầm tức giận, bạn của Lục Hiên lại có thể là một tiểu quỷ khiến người ghét như vậy, ngạo mạn kiêu căng không coi ai ra gì, cho rằng bản thân là ai!

Lục Hiên quay đầu hướng nàng nở nụ cười: "Cậu ấy là như vậy, cô đừng để bụng. Chúng ta ra phòng khách đi."

Nói rồi ôm mấy cuốn vở bài tập đi ra, đưa cho Vương Trữ Tĩnh,"Hôm nay không phải nói có thể nghỉ sao? Vương lão sư sao lại qua đây?"

Vương Trữ Tĩnh cúi đầu tiếp nhận cuốn vở, "Dù sao cũng rảnh, liền tới đây."

"Vậy cũng được, vậy ngày mai nghỉ đi." Lục Hiên gật đầu.

Ước chừng qua hơn nửa giờ, Mục Xán nghe thấy tiếng cửa lớn mở rồi lại đóng, chỉ chốc lát sau, Lục Hiên liền đi đến.

Mục Xán hỏi: " Nàng đi?"

Lục Hiên gật đầu.

"Tớ cũng cần phải trở về." Nói xong Mục Xán liền đứng lên.

Lục Hiên một phen kéo hắn, "Đâu có được, hôm nay ở lại." Trong ánh mắt rõ ràng có kiên quyết, hoàn toàn không giống như là khách sáo.

"Nhưng mà...." Nhớ tới một màn ôm nhau buổi sáng, tâm Mục Xán liền có chút hoảng loạn.

"Đừng nhưng mà." Lục Hiên cười đem hắn áp lên trên ghế, "Tới, tớ dạy cậu máy tính đi, thời buổi mai sau chính là thời đại của máy tính và inte et, tiểu Xán cũng phải tiếp xúc tiếp xúc."

Khoảng năm 2000, máy tính cá nhân mới bắt đầu tiến vào gia đình phổ thông Trung Quốc, mà Mục Xán, lại chính là lần đầu tiên tiếp xúc.

...

...

Nguyên đán qua đi, thời gian liền trôi qua đặc biệt nhanh, kì thi cuối kỳ kết thúc, thành tích học sinh cũng không có biến động quá lớn, Lục Hiên như cũ tiếu ngạo giang hồ, hùng dũng chiếm cứ hạng nhất, mà còn cao hơn người đứng thứ hai tới hai mươi điểm, mà nỗ lực của Mục Xán cũng không vô ích, lần này thi lại có thể đứng thứ mười lăm trong lớp. Mặc dù chưa tiến vào top 10, không tính là quá vượt trội, nhưng nếu như đem so với thành tích sơ nhất kia của cậu thì gần như là đảo ngược, cũng đã là cách biệt một trời.

Nếu chúng ta dừng lại ở thời niên thiếu thanh xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ