Chương 13 : Thu phí

3.4K 289 24
                                    

Yến Bạch Thu chăm chú lắng nghe, lâu lâu gật đầu, khiêm tốn hỏi: “Đại thúc ngài nói lời này, ý chính là có người thu phí sạp phải không?”

“Ừm.” Đại thẩm bên cạnh ra hiệu Yến Bạch Thu nhỏ giọng lại.

Đại thúc nhìn xung quanh, lúc này mới cẩn thận nói: “Huyện Thái Hòa này, mặc kệ là chỗ nào, ngay cả cửa hàng danh tiếng trên đường, cũng đều như nhau. Mỗi ngày sẽ có hai nhóm người đến thu tiền.”

Yến Bạch Thu thấy không có ai mua đậu hũ, liền vểnh tai lên nghe.

“Đại thúc ngài nói một chút, tại sao lại có đến hai nhóm người, không phải là chỉ có quan sai thu tiền sao?” Yến Bạch Thu vô cùng kinh ngạc.

May mắn đại thúc này rất tốt bụng, nói cho hắn tình huống nơi này.

Đại thúc vừa thở dài vừa nói: “Một nhóm là của quan phủ, mỗi tháng đều thu tiền, mà nhóm thứ hai, là bọn côn đồ nổi tiếng ở huyện Thái Hòa, mỗi tháng sẽ mang theo lũ tay chân đi dạo một vòng, cướp đoạt tiền của một vài quán nhỏ, nói là phí bảo hộ.”

Phi!

Đại thẩm bên cạnh khinh thường hừ lạnh.

“Đứa nhỏ, đừng nghe hắn nói bậy, sau này nhìn thấy những người này, đừng để ý tới họ, sớm chạy trốn là được, đặc biệt những tên côn đồ này, bọn họ không phải là quan phủ, đừng sợ.” Đại thẩm khuyên nhủ hắn.

Đại thúc cũng là gật đầu, nói: “Ngược lại, nếu bị thấy được, vậy đừng chạy, tiểu oa nhi có bao nhiêu tiền, cứ đưa cho bọn hắn là được, biết không?”

Yến Bạch Thu cũng minh bạch đạo lý này, gật đầu, không ngừng nói lời cảm tạ.

“Không có việc gì, không có việc gì, gặp phải quan sai, ngươi cũng đừng chạy, bọn họ hoàn hảo, mỗi tháng sẽ thu một lần, không giống nhóm kia, thu cũng không phải quá nhiều.” Tuy rằng nói như vậy, trong mắt đại thúc vẫn toát ra một tia đau lòng.

Yến Bạch Thu tỏ vẻ đều nghe được, ngực cũng thầm tự nhủ, xem ra ngày sau bày sạp phải để ý xung quanh, tai nghe tám phương, giống như mấy quán lề đường thời hiện đại gặp phải cảnh sát vậy, lúc nào cũng phải bảo trì cảnh giác.

Lúc sau Yến Bạch Thu đã thành thạo hơn nhiều, nhanh tay trở đậu hũ, thêm lửa, cho bột ớt vào. Đậu hũ chiên giòn cay cũng thành hình thành dạng, người cũng dần dần nhiều hơn, ở trên đường, người đi chợ cũng bắt đầu nhiều lên, quầy hàng Yến Bạch Thu vây không ít người, phần lớn là bị mùi hương hấp dẫn tới.

Một văn tiền bốn khối, không đắt lắm, người bình thường cũng có thể mua được, cho nên lúc mua đa phần mọi người không do dự nhiều, liền mua ăn thử. Mà ai ăn xong cũng cảm thấy, hương vị xác thực không tồi, thậm chí còn có thể mua thêm một hai xiên nữa.

Lục tục nhiều ngưới đến hơn, tuy rằng thỉnh thoảng bị gọi là mập mạp, Yến Bạch Thu phát hiện trong hoàn cảnh này, năng lực thích ứng của hắn rất nhanh, không có chán ghét cùng mâu thuẫn trước kia.

Một bên tiếp nhận tiền, một bên đưa qua một xiên đậu hũ, bất tri bất giác, hai mươi khối đậu hũ cũng chỉ còn ba khối.

[Edit] Tiểu địa chủ - Huyết Huyết Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ