Chương 03

3.5K 362 7
                                    

Vốn dĩ mùa hè cũng là mùa rất hợp để yêu.

Huang Renjun vừa sầu não vừa từ chối một bạn nữ tỏ tình với mình, tuy cậu rất muốn thử nhưng cậu biết không nên tùy tiện lợi dụng tình cảm của người ta. Khi đối mặt với những bạn nữ đáng yêu đó, trong lòng cậu không xuất hiện quá nhiều tình cảm yêu thích, điều còn lại chỉ có một chút bất đắc dĩ.

Thật sự không thể nhìn được dáng vẻ sắp khóc của con gái.

Lee Haechan cười cậu lòng dạ sắt đá, nói bạn nữ đầu tiên bật khóc thật sự khiến cậu mềm lòng có lẽ sẽ trở thành bạn gái số một của Huang Renjun. Bên này cậu đang phát sầu còn Lee Haechan bên kia lại tiến triển tương đối tốt.

Lee Mark hiện giờ e là thật sự đã được kèm thêm hậu tố “của Lee Haechan” trong một nửa tên, bài tập cùng nhau làm, giờ cơm cùng nhau ăn, tan học cùng nhau về, qua tiếp vài ngày nữa có khi còn chạy đến chỗ thầy chủ nhiệm xin đổi chỗ ngồi luôn ấy chứ.

Lee Haechan vừa nghe thấy mấy lời lời lẽ đanh thép ấy vội bảo chắc chắn không thế đâu, Huang Renjun còn chưa kịp cảm động đã thấy cậu ấy nói một câu khoảng cách nảy sinh điều tuyệt vời. Được lắm. Huang Renjun cảm động kẹp cổ bắt Lee Haechan quỳ đến khi cậu ấy nói “bố ơi con sai rồi” thì mới dừng tay.

Na Jaemin thì vẫn đúng giờ tan học xuất hiện bên ngoài cửa sổ lớp, còn làm cho không ít bạn nữ trì hoãn hành động thu dọn sách vở. Nội tâm Huang Renjun có đôi phần không bằng lòng nên động tác thu dọn của cậu cũng trở nên chậm hơn, Na Jaemin đứng ngoài cửa sổ nói chuyện câu được câu chăng cùng Lee Haechan.

Con đường về nhà vốn chỉ có ba người, nay thêm một Lee Mark trở thành bốn người, điều khác biệt nữa là hiện giờ có hai người cười nghe hai người còn lại chém gió.

Lâu ngày mọi người mới hiểu được hóa ra Lee Mark từng học tiểu học ở đây mấy năm, sau đó ra nước ngoài, đến khi lên cấp Ba mới cùng gia đình về nước.

Huang Renjun và Na Jaemin hoàn toàn không có ấn tượng gì với chuyện này, trong album ảnh tốt nghiệp cũng không tìm được người, hỏi ra mới biết là anh học lớp bên cạnh. Không phải cùng một lớp mà Lee Haechan có thể nhớ từ hồi còn bé xíu đến tận bây giờ, đỉnh đấy. Thảo nào hồi tiểu học vừa mới tan học một cái là đã không thấy bóng dáng đâu hết.

Sau khi về nhà, bầu không khí dường như không có gì thay đổi, Na Jaemin vẫn cực kỳ tự giác đặt vở bài tập toán lên bàn Huang Renjun. May mà sau khi khi phân ban xong các môn văn toán anh vẫn giống nhau, Huang Renjun vừa chép bài thần tốc vừa tự chửi bản thân.

Đều tại toán quá khó thôi!

Tuy nói đứng trước thềm lớp 12 nên là thời gian trở nên căng thẳng, nhưng tâm tư nên nảy sinh thì vẫn không hề giảm bớt, ý là nói muốn yêu thì vẫn cứ yêu thôi.

Hiện giờ Lee Haechan chỉ nghĩ cách đánh cho Huang Renjun một trận tơi bời, mỗi ngày đều than ngắn thở dài nhắc tới chyện muốn yêu. Vậy thì cậu đi tìm người yêu đi đại ca! Lần nào cũng từ chối các bạn đến thổ lộ với cậu thì thôi đi vậy, nhưng cậu có thể đi tìm một người mình thích để tỏ tình mà. Dựa vào cái khuôn mặt này là có thể vượt qua hết cả 98% số bạn nam còn lại rồi, vậy mà cậu còn muốn thế nào nữa!

[NaJun | Dịch] FallNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ