Thời gian ba tháng trôi qua không nhanh không chậm, ba tháng này Huang Renjun không về nhà lấy một lần. Thi tuyển sinh xong mới xem như giải phóng được một phần, cậu không lo về thành tích của mình, dù sao đã dốc hết sức làm bài rồi, kết quả tốt xấu không phải điều hiện giờ có thể thay đổi chỉ dựa vào cầu nguyện.
Sau khi quay lại trường học cũng không được thoải mái hơn, kiến thức văn hóa trong ba tháng bị thiếu của sinh viên mỹ thuật không phải chuyện đùa. Qua thêm mấy tháng nữa chính là kỳ thi đại học, ai có thể buông lỏng cảnh giác được đây.
Sau lần gặp gỡ ở phòng tranh ấy, giữa hai người dường như đã có một vài thay đổi nhỏ bé, nhưng không ai để ý. Trong đầu Huang Renjun chỉ còn thừa lại văn tống nhược hạng, mỗi tối đi ngủ đều nằm mơ thấy đang học thuộc đề Chính trị; Na Jaemin cũng không khá hơn, mỗi ngày đều làm bài tập đến tận khi trời đất mù mịt, vất vả lắm mới chịu đựng được đến hôm trước kỳ thi đại học.
Khác với những năm trước, kỳ thi đại học năm nay trời không hề mưa, trường thi cách nhà không xa nên hai người không vào ở khách sạn mà nhà trường thống nhất sắp xếp cho các thí sinh.
Ngày đầu thi đại học, Huang Renjun lần đầu tiên không cần người gọi đã có thể dậy. Mẹ nấu một bàn đầy ắp đồ ăn sáng, có phần căng thẳng nhắc nhở hai người không được quên mang giấy tờ, làm bài thi không cần cuống, Huang Renjun thì không có cảm giác hồi hộp gì hết, Na Jaemin cũng là dáng vẻ hết sức bình tĩnh.
Song khi thực sự bước vào trường thi vẫn có chút hoảng hốt, vậy mà đã phải thi đại học thật rồi. Huang Renjun vân vê bút nhìn ra trời xanh mây trắng nắng vàng ngoài cửa sổ, nghĩ đến câu nói “cố lên” trước khi Na Jaemin và mình tách ra, nghĩ đến bàn tay nó nắm lấy tay mình, nghĩ ngợi rồi lại mỉm cười. Cố một số việc nghĩ thông suốt là được, cậu đã không còn gì để sợ hãi nữa, chỉ cần không hổ thẹn với lòng mình là đủ.
Vào ngày mà cuối cùng mọi thứ cũng kết thúc, Na Jaemin lần đầu tiên nói dối mẹ, nó nói là đi tụ tập với bạn bè nên tối sẽ không về nhà, Huang Renjun cũng vậy. Trước kỳ thi đại học mấy ngày đám bạn thân cũng đã hẹn nhau tối đó đi chơi cho thỏa thuê một trận. Bố mẹ biết áp lực cần giải phóng cho nên đều rộng lượng đồng ý, mẹ Huang Renjun chẳng những vui vẻ đồng ý mà cuối cùng còn nhét cho mỗi anh em một ít tiền, nói :”Ra ngoài chơi đừng keo kiệt.”
Huang Renjun theo đám Lee Haechan đi xem một bộ phim điện ảnh chiếu khuya, Na Jaemin thì theo bọn Lee Jeno đến phòng karaoke nghe một đám người điên cuồng ca hát hét hò.
Phim xem xong đã là một rưỡi sáng, Lee Haechan lôi kéo Lee Mark muốn đi tìm Lee Jeno hát, hỏi Huang Renjun có đi hay không, Huang Renjun nhìn điện thoại, lắc đầu nói cậu muốn đến KFC ăn chút gì đó, hai người kia nghe theo cậu.
Nửa đêm, trên đường phố chỉ có lác đác một vài quán ăn mở cửa, chắc chắn trong KFC có rất nhiều học sinh thi đại học đang ngồi trong đó. Huang Renjun gọi một chiếc humberger thêm coca, nghĩ rồi lại gọi thêm một hộp kem vị dâu tây và khoai tây chiên. Cậu ngồi trên tầng hai vị trí gần cửa sổ, vừa ăn vừa ngắm cảnh đêm bên dưới. Humberger mới cắn được hai miếng, coca trong tay đã bị ai đó cầm lấy, là Na Jaemin đến.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NaJun | Dịch] Fall
Fanfiction#HappyNanaDay 2018 • Tác giả: ForN • Thể loại: thanh xuân vườn trường, anh em (giả) • Độ dài: 10 chương ~17k chữ • Nguồn: http://firstsawyou.lofter.com/ • Người dịch: xiaoyu212 Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, đã có sự cho phé...