CHƯƠNG 29-HUNG THỦ

2.9K 225 21
                                    


Chương 29: Hung thủ

Editor: TIEUTUTUANTU

"Tối hôm qua thời điểm sự tình phát sinh, bằng hữu của ta không có ở đây." Không Hầu nhìn ra Hoàn Tông không thích nói chuyện, nên chủ động mở miệng nói, "Cho nên việc này cùng hắn cũng không có can hệ."

Nàng cho rằng Lăng Ba sẽ còn hỏi tiếp, không nghĩ tới đối phương nghe nàng giải thích xong, thế nhưng chỉ là gật gật đầu, liền không hề mở miệng.

Vị Lăng Ba tiên tử tính cách cao ngạo giờ phút này lại dễ nói chuyện như vậy? Không Hầu kinh ngạc nhướng mày, vươn đũa gắp lên một cái bánh bao cuối cùng bỏ vào trong chén, vùi đầu ăn.

Vốn dĩ nàng đã ăn no, nhưng là nhìn đến lồng hấp còn dư lại một cái bánh bao, nhịn không được tâm sinh ác cảm, chỉ có thể đem nó đưa vào trong bụng, để nó cùng huynh đệ tỷ muội khác đoàn tụ.

Hoàn Tông lẳng lặng nhìn Không Hầu ăn xong, tự nhiên có loại thỏa mãn, tựa như mấy thứ này đều ăn vào trong bụng hắn.

Thấy Hoàn Tông mỉm cười nhìn mình, Không Hầu sờ sờ mặt: "Làm sao vậy?"

Ở trong mắt đối phương, Hoàn Tông thấy được gương mặt tươi cười của chính mình, hắn thu liễm: "Không biết cô nương chuẩn bị đi chỗ nào, nếu là không chê, chúng ta có thể cùng nhau đồng hành."

"Này......" Không Hầu có chút do dự, nàng lần đầu tiên đơn độc ra ngoài du lịch, chính là vì muốn gặp nhiều người, hiểu biết phong tục tập quán các nơi trong thiên hạ, nếu là cùng Hoàn Tông đồng hành, còn tính là đi du lịch đơn độc sao?

"Tại hạ mấy năm nay chỉ thường ở nhà, rất ít khi ra ngoài, đối với bên ngoài rất nhiều điều không quá hiểu biết. Nói là ra ngoài xin thuốc, không bằng nói là ra để giải sầu." Hoàn Tông biểu tình khẩn thiết, "Nếu là tại hạ làm cô nương khó xử thì coi như tại hạ chưa hỏi qua."

"Không phiền toái, không phiền toái." Nghe được đối phương rất ít khi ngoài, trong đầu Không Hầu, đã có hình ảnh công tử ốm yếu lẻ loi ở trong phòng, không thể ra gió, không thể phơi nắng, uống thuốc thay cơm, cơ hồ chưa bao giờ tiếp xúc qua với thế giới bên ngoài.

Thật thảm, thật đáng thương.

"Vừa vặn ta cũng là ra ngoài du lịch, cũng không có làm việc quan trọng gì, nếu công tử không chê, vậy liền quấy rầy." Không Hầu không biết Hoàn Tông đến tột cùng là mắc bệnh gì, nhưng mà xem bộ dáng sắc mặt tái nhợt, là có thể đoán được bệnh cũng không nhẹ, nói không chừng ngày nào đó liền......

Chà xát mặt, đem ý tưởng không quá cát lợi trong đầu xóa đi, Không Hầu lập tức đáp ứng. Kỳ thật Hoàn Tông này rất không tồi, lớn lên đẹp, lại không kiêu ngạo, quan trọng nhất hắn còn có cùng sở thích đọc thoại bản Diệu Bút Khách, dọc theo đường đi nàng còn có thể cùng Hoàn Tông thảo luận tình tiết và nhân vật trong sách Diệu Bút Khách. Tưởng tượng như vậy, nàng liền bắt đầu tràn ngập chờ mong.

"Công tử về sau gọi ta Không Hầu là được, không cần khách khí như vậy." Không Hầu lấy tay che miệng, nhỏ giọng nói thầm nói, "Cũng không biết khi nào có thể đi, vị Lăng Ba tiên tử Chiêu Hàm Tông này, thoạt nhìn tính tình không tốt lắm, tra không ra hung thủ, nàng khẳng định sẽ không để chúng ta đi."

[EDIT] Chớ quấy rầy phi thăng - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ