Tôi bị máu nhuộm đỏ nửa thân bên trái. Nhưng như thể đã cảm nhận được được khí thế từ cơ thể con nít này, bọn Kobold chùn bước trong khoảnh khắc. Cơ mà ngay từ đầu thì chúng đã là loài bị xếp vào hàng yếu nhất trong số các loài quái vật rồi.
Dẫu vậy nhưng chúng vẫn lấy lại ý chí, giữ vững thế bao vây và vào thế tấn công. Như phản ứng lại động thái đó, tôi cũng hạ trọng tâm cơ thể xuống chuẩn bị đối đầu.
Rồi khoảng khắc cả hai bên bật lên lao vào nhau―― một cái bóng lao xuống giữa chúng tôi.
"Ai cho chúng mày động vào con gái taooooooo!"
Đi kèm tiếng hét ấy, ngân quang lóe lên. Mang cùng khối lượng và sức hủy diệt áp đảo, ánh sáng ấy bắn về phía một con Kobold, nghiền nó thành từng mẩu vụn và thổi bay đi. Cái lưng đầy oai hùng đang đứng trước mặt chúng tôi chính là người mang hình tường người hùng mà tôi nhắm tới.
Đó chính là người cha trong kiếp này của tôi, Lyel.
"Lyel...papa?"
"Con có sao không, Nicole?"
"U... un.... đằng sau!"
Khi Lyel quay lại nhìn chúng tôi và không để ý phía sau, đương nhiên bọn Kobold liền xông tới. Dù rằng đang lúc đánh nhau sinh tử thì chẳng ai lại quay hẳn lưng về phía đối phương, nhưng vì sức mạnh của Lyel vượt xa lũ Kobold nên dù có làm vậy cũng chẳng sao cả.
Thấy bọn Kobold đã không thèm để ý gì tới hai đứa đã bị cắn, tuy cũng chưa hẳn là an toàn nhưng khi thấy chúng tôi vẫn còn sống, cậu ta thở ra một hơi nhẹ nhõm. Rồi thì cậu ta chầm chậm nắm cái đầu con Kobold đang ngậm tay trái mình, dộng xuống mặt đất. Dù lao vào một bụi cây mà đáng ra khá mềm mại nhưng con Kobold lại bị một động năng kinh hồn ấn lún xuống. Vì sức mạnh cơ bắp mà Lyel dồn vào con quái vật, cái đệm đàn hồi hoàn toàn bị vô hiệu hóa như vậy đấy.
Con Kobold bị nghiền nát đầu *bikuri* run lẫy bẫy rồi vong mạng. Tới đây thì như thể đã nhận ra thực lực hai bên cách biệt thế nào, bọn Kobold còn lại nhìn nhau rồi đồng loạt tháo chạy. Dẫu vậy nhưng người hùng của làng này『đạt』thì không tha cho chúng.
Từ cõi hư không, một bức tường ánh sáng xuất hiện bao trọn xung quanh, chặng mọi đường thoát của lũ Kobold. Tôi thì đã quá quen với ma thuật này rồi. Đó chính là Thánh Ma Thuật《Thần Hạm(Holy Jail)》của Maria, có tác dụng tạo nên một cái lồng năng lượng trường lực từ thánh lực, giam hãm kẻ thù.
Do sức mạnh thể chất không được như Lyel nên cô ấy đứng ở chỗ khác và từ xa thi triển ma thuật chặn đường kẻ thù. Khi cô ấy đến gần, dù trên mặt vẫn được một nụ cười mỉm trang trí như mọi khi nhưng tôi lại cảm nhận được một bách lực khác hẳn. Trông thấy tôi bị máu nhuộm đỏ nửa bên người, nụ cười ấy càng trở nên sâu thâm, còn sát ý thì mãnh liệt hơn bao giờ hết.
"Ma... mama...."
"Nicole có sao... chắc không rồi nhỉ. Chờ mẹ chút nhé"
Chẳng cần chờ tôi trả lời, cô nàng lập tức kích hoạt ma thuật và một ánh sáng nhàn nhạt bao bọc tôi và cô bé kế bên. Mãi đến khi nhìn vào thấy vết thương đã khép miệng, tôi mới nhận ra Maria vừa thi triển ma thuật trị thương. Do còn sở hữu gift《Cao tốc niệm xướng》nên cô ấy có thể kích hoạt ma thuật nhanh hơn ai hết.
BẠN ĐANG ĐỌC
Eiyuu no Musume to Shite Umarekawatta Eiyuu wa Futatabi Eiyuu o Mezasu
AdventureRaid, một trong sáu người hùng đã một mình chiến đấu với Ma Thần và bỏ mạng. Sau khi chạm mặt một vị thần(kinh) thì anh tỉnh lại, và chợt nhận ra mình đã được tái sinh một đứa bé sơ sinh. Chẳng những vậy, đó còn là con gái của đồng đội cũ của anh nữ...