"Có những tình yêu, có thể chìm đắm nhưng không thể có được. Có những người, có thể thay thế. Nhưng lại chẳng thể lãng quên."
Giống như một cơn gió độc,tựa hồ khiến người khác hít thở cũng không thông thoáng được,người mình đang giữ trong lòng,nhất thời đứng trước mặt mình,dùng dáng vẻ ai oán nhìn mình,thật khiến tâm tư không thốt nên lời.
Chí Huân nhìn Quán Lâm trước mặt mình,ngần ấy năm xa nhau,trái tim gần như sắp ngủ yên lại đột ngột rung lên mạnh mẽ.Chàng thiếu niên năm nào,giờ mang vẻ phong trần tao nhã nhìn cậu,tựa hồ muốn nuốt cậu vào trong người.
Quán Lâm nhìn Chí Huân biểu tình cứng nhắc,đôi chân mày Quán Lâm khẽ chau lại,bước đến gần Chí Huân
-Trông em khác quá -Đôi bàn tay lơ lửng trên không trung thoáng chốc gần chạm đến mặt của Chí Huân lại đột ngột dừng lại đôi chút rồi lại sờ nhẹ nhàng- Em thật muốn quên anh đến thế sao?- giọng Quán Lâm có chú thâm trầm,không còn vẻ buồn bã như thời niên thiếu,mà thấm đẫm dục vọng chiếm hữu,xen chút giận dữ trong đó.
Chí Huân ngừng trệ mọi hoạt động hồi lâu,cuối cùng thu phục tỉnh táo,ánh mắt xoáy sâu vào đáy mắt của Quán Lâm
-Sao anh lại quay lại?
-Anh không còn đi con đường chính đạo....- Quán Lâm khẽ nói- Con đường đó ngăn cản anh...vả lại,anh quay lại lấy thứ đáng lẽ ra thuộc về anh.
-.....
-Rốt cuộc anh rời đi lâu như thế,cũng mới có thể biết thêm về em...
Chí Huân trợn mắt nhìn Quán Lâm,không đi con đường chính đạo? ý anh là sao? Chả nhẽ gia tộc họ Lại không muốn làm chủ chính trị sao?.Lại gia đã có nền kinh tế,còn muốn điều gì nữa sao? Con người trước mắt cậu bây giờ không có chút thanh đạm ngày đó,mà là vẻ từng trải thấm đãm,ánh mắt mỗi khi lóe lên vạn phần nguy hiểm,không còn là chàng trai thanh xuân năm đó cậu yêu đến tan nát cõi lòng.Thế nhưng anh giờ đứng trước mắt cậu,không phải là người năm xưa lặng lẽ cùng cậu,mà khí thế trên người dường như thay đổi rất nhiều,dường như là một Quán Lâm hoàn toàn khác.Mới có 5 năm mà con người có thể thay đổi nhiều đến như vậy sao.
Quán Lâm khẽ vuốt thẳng thớm chiếc áo sơ mi đen,Chí Thành thấy bầu không khí quá nhiễu loạn,vội vã lên tiếng hòa tan,nhào đến vỗ vai Quán Lâm
-Ây,Quán Lâm à,về cũng không báo một tiếng,bạn bè thật không đáng mặt nha.
Quán Lâm nhìn Chí Thành,giãn cơ mặt ra,cười cười nhìn Chí Thành.
-Chí Thành câu,rõ là ở cùng Chí Huân,vậy mà cũng không cho tôi lấy một tin tức,còn trách tôi sao
-Ay,thôi được,thôi được,là tôi có lỗi,tôi mời cậu bữa cơm làm hòa- Chí Thành tỏ vẻ buông xuôi cam chịu- Tôi tưởng cậu ở rịt ở Mỹ không về,sao lại bất ngờ quay lại vậy?
-Được,thấy cậu có thành ý,tôi sẽ đồng ý yêu cầu này của cậu- Quán Lâm thỏa mãn,anh né tránh câu hỏi sau của Chí Thành,vờ như không nghe thấy,quay đầu mỉm cười nhìn Chí Huân đang ngẩn người đứng đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nếu Như Yêu( Panwink)(Ongwink)(Hoàn)
FanfictionLần đầu tiên mình có ý định viết thể loại hắc bang,sẽ mang màu u ám một chút,hi vọng cảm xúc của bản thân đủ vững để duy trì tâm lý các nhân vật ^^ Ban đầu mình định viết về panwink thôi,nhưng cảm xúc cứ bị cuốn vào nhân vật nên mình thuân theo cảm...