Chương 33: Chỗ này, ngoài Gia ra, còn có ai chạm qua rồi?

184 16 0
                                    

Convert: Khuynhdiem

Edit: GH

Beta: Tần Vũ Yên

Phượng Ngạo Thiên có thể cảm giác được thân thể Dạ Mị Hi cứng đờ, đôi mắt đẹp tràn đầy hơi nước, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm nàng, mà khi môi nàng chạm môi hắn, lại cảm thấy mềm mại vô cùng, giống như loại bơ hảo hạng, trơn mềm thơm ngọt, đôi tay không chịu được bắt đầu xâm lược từng tất da thịt hoạt nộn trên người hắn, lưu lại một ấn ký.

Xúc cảm như tơ, sự thơm ngọt đọng lại trên môi đều khiến làm nàng có chút yêu thích không muốn buông tay, nàng híp mắt lại, xoay người một cái, hai người ngã song song xuống giường.

Dạ Mị Hi vẫn còn đắm chìm trong kinh ngạc. Nàng thật sự hôn hắn, phàm là nam sủng bị nàng sủng hạnh qua, trước nay đều không hề nhìn mặt nàng, sao có thể được nàng đè dưới thân, da thịt gần kề lẫn nhau rồi hôn môi thân mật như thế nữa.

Phượng Ngạo Thiên khẽ cắn môi hắn, giống như đang nhấm nháo một miếng điểm tâm thanh hương mỹ vị, làm nàng cảm thấy nam nhân dưới thân này đúng là vưu vật trời sinh, khiến ai cũng có xúc động tùy ý xâm phạm hắn.

Dạ Mị Hi lấy lại tinh thần, trong lòng đột nhiên đau xót, đây là lần đầu tiên hắn được một người dịu dàng mà hôn môi như thế, tuy là nam nhân, nhưng tâm hắn cũng không khỏi sinh ra phiền muộn.

Thân thể hắn vốn chính là công cụ để người ngược đãi, từ nhỏ, vì để sống sót, hắn đã bị người  ta coi như quân cờ, dạy dỗ thành một yêu tinh có thể mị hoặc chúng sinh, hắn tin chắc, với mỹ mạo và phong tình của bản thân thì cũng đủ khiến nữ tử tự biết xấu hổ, nhưng dù có cố gắng thế nào thì hắn vẫn không thể thoát được gông xiềng của vận mệnh, bị thân nhân mình tin cậy nhất phản bội, võ công bị phế, bị ném kỹ viện bất kham kia, mà bây giờ, để có thể chuộc thân, hắn lại phải đi lấy lòng một tên nam nhân, nghĩ đến đây, nội tâm hắn chua xót không thôi.

Thân thể hắn chỉ cần bị đùa bỡn một chút thôi cũng sẽ mẫn cảm mà than nhẹ, hiện giờ, hắn đã mềm thành một bãi xuân thủy, mắt đẹp doanh doanh nhìn chăm chú vào Phượng Ngạo Thiên cẩn thận mà hôn môi môi mình, một giọt nước mắt trong suốt từ khóe mắt lơ đãng chảy xuống, nhỏ giọt trên giường, lóng lánh quang mang nhợt nhạt.

Phượng Ngạo Thiên thu hết cảm xúc biến hóa nãy giờ của hắn thu vào đáy mắt, hung hăng cắn xuống môi hắn, đến khi tràn ra máu thì nàng mới nhả ra, đôi môi vốn oánh nhuận kiều nộn hgiờ càng thêm kiều diễm ướt át, khiến người không nén được cảm giác muốn tàn phá.

Phượng Ngạo Thiên nhấc chăn gấm lên, đắp lên người hắn, ngón tay xẹt qua môi đỏ nhiễm huyết của hắn, một tay khác cởi bỏ thắt lưng hắn, tơ lụa lộn xộn trên giường, nàng chỉ vào môi hắn rồi cất lời, “Chỗ này, ngoài Gia ra, còn có ai chạm qua rồi?”

Dạ Mị Hi chăm chăm nhìn Phượng Ngạo Thiên, hơi ngẩn ra, lúc này hắn mới nhận ra mình vừa rơi lệ, vội vàng thu liễm cảm xúc ưu thương trong nội tâm, kiều mị cười, “Gia, thân thể nô chỉ thuộc về một mình ngài.”

[Edit] Gia rất tàn bạo - Nịnh Mông Tiếu (NP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ