Qua đi một năm, trời vào hạ.
Nhắc đến mùa hạ là nhắc đến hoa sen, nhắc đến hoa sen là nhắc đến Vân Mộng.
Còn là nhắc đến một góc nào đó của quá khứ đã phai, có một kẻ khăng khăng ăn hạt sen trong đài còn cuống ngon hơn không còn cuống. Chuyện đều đã cũ, ngẫu nhiên vài lần xuất hiện lại trong trí óc con người, lại càng dậy lên hoài niệm.
Hoài niệm một thuở đã xa.
Kim Lăng tìm đến gặp Lam Tư Truy khi y đang cho thỏ ăn tại Vân Thâm Bất Tri Xử.
Nhắc đến chuyện này lại là một lần làm Lam Tư Truy ngượng chín mặt. Lúc đó bên cạnh còn có một hai sư đệ nhỏ tuổi, Kim Lăng vậy mà không kiêng dè gì từ đằng sau vòng tay lên ôm y.
Không! Kiêng! Dè! Gì!
Hai tiểu sư đệ không biết Kim tông chủ hôm nay lên cơn gì vẫn phải hành lễ, còn chưa đợi Kim Lăng lên tiếng, Lam Tư Truy đã xua xua tay.
" Miễn, hai đệ vào với mọi người đi! ".
Kim Lăng tại một góc hai đứa nhỏ không nhìn thấy, Lam Tư Truy cũng không nhìn thấy, khẽ nhếch môi cười.
Càng ngày càng giỏi rồi, bây giờ còn miễn lễ thay hắn luôn. Rất tốt, hắn đã phải mất bao công sức mới khiến Lam Tư Truy tự nhiên như thế, cuối cùng cũng có thành quả. Mặc dù được nuông chiều như thế dễ sinh hư, nhưng y hư thì cũng còn có hắn lo. Cá nhân hắn thấy y hư đi lại tốt, Lam gia từ trên xuống dưới lễ nghi thuyết giáo rườm rà, nếu cả đời không phạm quy thì nên ngồi trên tòa sen làm Phật luôn cho rồi.
Lam Tư Truy đập vào tay hắn một cái.
" Ngươi tiết chế lại một chút, người ngoài mà nhìn thấy thì thế nào? ".
" Sau này người ngoài đều sẽ biết, nhìn thấy đã lại làm sao? ".
" . . . ".
Đại khái, thôi, không nên tranh cãi.
Lam Tư Truy kéo Kim lăng vào lan thất, ngồi xuống cũng không hỏi ngay, mà còn pha trà trước. Trà rót ra rồi mới bắt đầu mở lời.
" Có chuyện gì? Bình thường cũng ít khi thấy ngươi cao hứng như vậy. " .
Những lần hắn cao hứng như vậy, đều là do ăn được đậu hủ nha. . .
Kim Lăng vẫn còn tí tởn chán chê, rồi mới đưa tay bưng chén trà của Lam Tư Truy lên uống một ngụm. Thật ra hắn không biết phẩm trà, uống chỉ phân biệt được nhờ có mùi hương khác nhau thôi, nhưng từ lúc thích Lam Tư Truy cũng có học một chút ít để nói chuyện với y hoặc bám theo hỏi linh tinh cho y không rảnh miệng nói chuyện với người khác.
À mà nói đến việc không cho y rảnh miệng nói chuyện với người khác, Kim Lăng có hai cách phổ biến hay dùng. Một cách phải vắt óc suy nghĩ, hỏi cũng phải hỏi cho tao nhã vì cách này được áp dụng khi có nhiều người, không thể tùy tiện nói bừa. Còn cách thứ hai chính là, chặn miệng, chặn họng luôn không cho y nói được nữa, nhưng cách này hơi thất lễ, trước mặt người quen mới có thể dùng, nếu dám dùng tùy tiện, thỏ con nhà hắn nhất định sẽ không bao giờ ló mặt ra ngoài nữa.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ Lăng Truy ] [ Đồng nhân Văn MĐTS ]
Fiksi PenggemarThích cp này mà hàng không nhiều, phải tự viết tự thẩm 👀. Nhân vật thuộc về Tú Tú, tôi viết về con nhà người ta đó. 👀 Ừ tại vì quá lâu rồi không viết nên viết rất ngu, mong mọi người thông cảm...