Nhận ra rằng quá khứ của Jungkook, mình chẳng biết một tí gì, Jimin có bận lòng chứ không phải là không. Có lẽ cả cậu và anh đều đã ngầm khẳng định lại mối quan hệ của mình. Jungkook cũng đã thôi đi chơi đêm và sẽ luôn về phòng đúng giờ giới nghiêm, không còn những vệt son hồng vương trên áo, không còn mùi hương lạ phảng phất trong giỏ đồ và Jimin hầu như không có cơ hội để ghen tuông.Nhưng bây giờ thì chắc là có.
Một cảm giác khó chịu đang cuộn chặt trong lồng ngực Jimin khi nghe tiếng Jungkook và JiAh trò chuyện, họ có vẻ biết rõ về nhau và nụ cười ôn nhu của Jungkook cho thấy mối quan hệ giữa hai người khá tốt
Jimin chỉ im lặng trên suốt đường đi và JiAh cảm thấy có chút khó chịu. Nhìn cái cách tay Jungkook đặt sau lưng cậu ta và vỗ nhẹ kìa, lại còn lâu lâu quay sang trò chuyện nhỏ cái gì đấy. JiAh không thể phủ nhận được cảm giác bức bối khi có cái gì đấy bị cướp mất trước mắt cô.
Jeon Jungkook là một lựa chọn tuyệt vời nhưng đầy mạo hiểm, JungHyun thì có vẻ nhàm chán nhưng lại phù hợp nhất. Có địa vị, thừa hưởng gia tài kếch xù còn Jungkook lúc đấy chỉ là một thằng nhóc mười sáu tuổi chưa suy nghĩ chín chắn. Vậy mà chỉ một năm, thằng nhóc đấy đã cao lớn như này, giọng nói cũng trầm hơn, từng câu từng chữ đều khiến JiAh phải lưu tâm mà để ý, ánh mắt vụng trộm ánh lên ánh nhìn khao khát.
_Nhớ hồi đấy Kook bị dị ứng dâu tây không? Mặt em ấy đã đỏ hết cả lên. –JiAh cười khúc khích khi nhớ lại.
_Phải rồi, lúc đấy em ấy mới năm cuối cấp hai. –JungHyun bật cười lắc đầu
_Đừng nhắc nữa, có vui gì đâu. – Jungkook đảo mắt
_Em bị dị ứng dâu tây à? Sao anh không biết?
Jimin đang cười nhưng thật sự không cười đâu. Jungkook cúi xuống thì thầm nho nhỏ gì nữa đấy xong Jimin chỉ gật gật đầu có ý hiểu rồi.
JiAh nhìn thấy dấu hôn ở trên cổ của Jimin, xong lại nhìn sang Jungkook, cũng không quá khó để thấy trên cổ cậu cũng có một vết tương tự.
Nhờ cuộc đi dạo ngắn này mà Jimin cũng biết thêm vài thứ về Jungkook. Như là cậu từng rất phá phách và hiếu động vào năm nhất cấp ba, cho đến năm hai thì đã đỡ hẳn đi hay phải nói là không hề có động tĩnh gì. Khi chuyển Jungkook lên Seoul, JungHyun đã xác định tâm lý mỗi ngày sẽ nhận được vài cuộc gọi mắng vốn từ giáo viên nhưng mừng thay là chẳng có một cái nào cả. JungHyun cứ liên tục cảm ơn Jimin khi Jungkook bảo rằng chính anh đã chỉnh đốn cậu em bất trị của mình. Anh chỉ cười xấu hổ mà cúi đầu, không lẽ giờ huỵch toẹt ra là anh đã dùng "tình dục" để dạy dỗ Jungkook nhỉ?
Điên mất thôi.
JiAh lại nhìn Jimin, sau đấy nhìn Jungkook, ánh mắt họ chạm nhau và ngay lập tức Jungkook quay mặt đi, hướng về phía Jimin.
Khoảnh khắc đấy, trái tim JiAh như bóp nghẹt.
JiAh, JungHyun, Jungkook vốn là thanh mai trúc mã. Gia đình cả hai đều giàu có nhưng gia đình nhà Jeon mới là con rồng lớn, gia thế vô cùng vững chắc và đứng vững trên thương trường. Jungkook thích JiAh và JungHyun cũng thế. Có điều ông anh thì lại thương em nên cứ nhường, Jungkook thì được nước mà lấn tới, suốt ngày lẽo đẽo theo JiAh. JiAh đối với Jungkook cũng hơn tình chị em nhưng nếu để có tiếng nói trong gia tộc Jeon này thì JungHyun lại là lựa chọn sáng suốt nhất.
![](https://img.wattpad.com/cover/159554090-288-k504915.jpg)
YOU ARE READING
kookmin - sex partner
FanfictionJungkook và anh bạn cùng phòng của mình có một bí mật và nó không được "sạch sẽ" cho lắm. Beta: Turquoise_1310 ❤️