-21-

10.8K 960 43
                                    

Ngày thi Đại Học đã gần đến, Jimin, TaeHyung và SeokJin có vẻ bận rộn hơn. SeokJin vừa phải lo chuyện thi Đại Học, vừa phải lo quản CLB, tối mày tối mặt chạy qua chạy lại giữa hai nơi, lúc về đến kí túc xá cũng đã hơn mười giờ, cả người mỏi nhừ chỉ biết rúc vào lòng TaeHyung mà ngủ thật say, ngày nào cũng thế, đến sáng lại phải tách nhau ra để lo việc riêng.

SeokJin tự hỏi dạo này mình có bỏ rơi TaeHyung quá không nữa. Chắc là có. Cứ dúi đầu vào học, lại còn phải chuẩn bị cho đội tuyển chuẩn bị bước vào thi đấu cấp thành phố nữa. Anh chỉ là vừa muốn bắt kịp tiến độ của CLB, vừa cân bằng chuyện học thật tốt, điểm của anh cũng đang dần tăng, cứ đà này có lẽ SeokJin sẽ được vào cùng một trường với TaeHyung.

Cứ nghĩ đến việc cùng cậu ở chung một kí túc xá Đại Học, sáng cùng nhau đến giảng đường, chiều thì về đi ăn ở đâu đấy, tối lại cùng nhau ngủ một giường, chưa cần nghĩ nhiều đến tương lai sau này sẽ như nào, chỉ nghĩ đến đấy thôi SeokJin cũng đã cười nửa ngày.

Tiếng chuông báo ra chơi vừa reng lên, SeokJin đã quyết tâm buông vở, bước lên lầu hướng về phía phòng của hội học sinh để gặp TaeHyung, tâm trạng rất vui vẻ, thầm nghĩ cũng phải lôi cậu ra khỏi đống vở ấy một ngày để tâm trạng khuây khoả hơn.

TaeHyung đang đứng trước cửa phòng, vây quanh là một đám con gái đang nheo nhéo nheo nhéo cái gì đấy anh không nghe rõ, có lẽ là hỏi bài, mặt nào mặt nấy hứng khỏi đến lạ, hai má đỏ hồng hây hây ngắm nhìn khuôn mặt điển trai kia không rời.

SeokJin bĩu môi đứng nhìn, ừ thì anh biết TaeHyung nổi tiếng rồi, chỉ không ngờ là được yêu thích như thế, lại toàn là con gái thế kia, anh làm sao tranh nổi bây giờ, không lẽ lại đi so đo với con gái.

Nhìn dáng vẻ thông minh khác hẳn với những lúc TaeHyung ở cạnh SeokJin kìa, em ấy như một người hoàn toàn khác, như là trông ngầu hơn chẳng hạn, chậc, TaeHyung cứ khiến SeokJin cảm thấy bị thu hút thế này dù là đứng từ xa, muốn giết anh hay gì hả Kim TaeHyung, ngưng quyến rũ thế đi chứ...

_Jin.

SeokJin giật mình, ngước mặt nhìn TaeHyung từ khi nào đã tót đến ngay trước mình, cả người vô thức giật lùi muốn ngã. Cậu vòng một tay đỡ lấy eo anh, cười khúc khích nhìn khuôn mặt ửng hồng đầy đáng yêu:

_Sao anh không gọi em lại thế? Cứ đứng bần thần mãi...

_Anh đợi em hết bận đấy, đi ăn không?

_Vâng tất nhiên rồi. – TaeHyung nhoẻn miệng cười đầy hạnh phúc – Đi thôi nào.

_Mà Jimin đâu? Không cùng đi ăn à?

_Ừ nhỉ, để em rủ cậu ấy luôn.

TaeHyung mở cửa phòng học, nuốt nước bọt cái ực khi thấy Jimin đang căng thẳng ngồi học bài, hàn khí cứ thế toả xung quanh khiến SeokJin phải lùi một bước mà nắm lấy gấu áo TaeHyung sợ hãi:

_Em nghĩ là...ừm, cậu ấy sẽ không muốn đi ăn cùng mình đâu.

_A-Anh cũng thấy vậy...Jimin..làm-làm sao thế, nhìn đáng sợ quá

_Cậu ấy stress đấy, tối em sẽ đi mua bánh ngọt cho Jimin, cậu ấy hay thế mỗi lần đến kì thi quan trọng. – TaeHyung thở dài đóng cửa – Giờ thì mình đi thôi. Đừng làm phiền Jimin, cậu ấy sẽ nổi điên đấy.

kookmin - sex partnerWhere stories live. Discover now