Q4-C3: Phản bội

2.2K 29 2
                                    

Nhưng trong lòng cô vẫn cứ không thoải mái, dù sao, tuổi cô còn trẻ lắm, còn chưa tới lúc để làm bà ngoại của thằng nhóc đâu. Mỗi một lần nghe, cô liền cảm giác chính mình như già thêm một chút, trừ chuyện này ra thì nhóc con này đúng là đáng yêu cực kì. Hơn nữa, quả thực vô cùng thông minh, thật không biết di truyền của ai. *chắc chắn không phải của mẹ rồi ~^^~

Giản Tiểu Phương thỉnh thoảng lại liếc qua mấy thứ trong tay mình mới mua, không hề phát giác ra đằng sau có một chiếc xe vẫn đi theo cô, trong xe là một người đàn ông, sắc mặt hắn vô cùng bình tĩnh, vô lăng trong tay nhanh chóng chuyển hướng, nhìn chằm chằm không chớp mắt Giản Tiểu Phương đang đi tới.

Giản Tiểu Phương đi một mạch đến nhà trọ của Diệp An An, hôm nay là cuối tuần, cho nên bọn họ cũng không đi làm, Diệp An An đang tắm táp cho con trai cả người thơm tho sạch sẽ, Diệp Tiểu An chỉ biết chu môi lên, vẻ mặt rõ ràng là đang vô cùng mất hứng.

"Được rồi, ngoan, đã tắm xong", Diệp An An hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của con trai, Diệp Tiểu An ôm lấy cổ mẹ, trên người tản ra hương thơm mát ngọt ngào của sữa tắm, ngửi vào thực là dễ chịu.

Giản Tiểu Phương đi thẳng vào, giống như đi vào nhà mình vậy, Diệp Tiểu An vừa thấy cô đến, liền vui vẻ mà với hai cánh tay mập mạp ra, muốn để cho cô ôm. Thằng nhóc biết dì này mỗi lần đến mang cho nó rất nhiều đồ chơi, khiến nó vô cùng thích thú, cho nên tuy còn nhỏ tuổi nhưng nó vẫn rất có mắt nhìn.

Đôi môi phấn hồng vểnh lên thực cong, "Dì, dì...", cái miệng nhỏ nhắn của nó thỉnh thoảng i a, kỳ thật, nó căn bản là không có ghi nhớ lời mà Giản Tiểu Phương vẫn luôn ghé vào lỗ tai nó nói gọi mẹ nuôi, nhưng so với hai chữ mẹ nuôi thì gọi dì đơn giản hơn nhiều.

"Cái gì mà dì, gọi là mẹ nuôi chứ", Giản Tiểu Phương đến gần Diệp Tiểu An đang nằm trong lòng Diệp An An, hung hăng hôn một cái thật kêu lên gương mặt thằng bé. Đứa nhỏ cả người mềm mại toả ra hương thơm ngọt ngào thản nhiên, khiến cô yêu thích ghê gớm.

Diệp Tiểu An chớp hai mắt, bên trong con ngươi màu tím có chút khó hiểu, thằng bé mới vừa tắm xong, toàn thân từ trên xuống dưới đều mềm mại phấn nộn, cái chân trần thỉnh thoảng lại đá về phía Giản Tiểu Phương. Nghiêng cái đầu qua một bên, nó bắt đầu bỏ ngón tay cái của mình vào miệng mà mút, vẫn không hiểu Giản Tiểu Phương đang muốn nói gì.

"Thật là, Tiểu An thực là ngốc", Giản Tiểu Phương gõ nhẹ một cái vào trán Diệp Tiểu An, thằng bé này đương nhiên cũng không hiểu 'ngốc' trong lời cô nói là gì, còn cười khanh khách.

"An An, con trai cậu ngày nào cũng sinh động như vậy sao?", cô có chút khó để giữ vững thân thể nhỏ bé đang nhích tới nhích lui này, lại không dám dùng sức, sợ làm nó bị thương.

"Không phải đâu, Tiểu An rất ngoan", Diệp An An đứng ở một bên nhìn một lớn một nhỏ đang đùa, còn mình thì tiếp tục sắp xếp lại đồ mà Giản Tiểu Phương mang tới.

"Tiểu Phương, không cần mua này đó nữa đâu, Tiểu An có nhiều lắm rồi", Diệp An An thở dài một hơi, mấy ngày nay Giản Tiểu Phương đã mua đồ nhiều quá mức rồi, đến nỗi trong nhà sắp không còn chỗ mà để. Hơn nữa, cô cũng không muốn cô ấy phải tốn kém.

Tay ôm con tay ôm vợ (tiếp)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ