Tại bệnh viện.
Chanyeol thì cứ đi qua đi lại, 2 tay thì bối rối, làm cho Sehun ngồi dỗ Luhan đang khóc mà muốn nhức cả đầu.
_ Cậu ngồi xuống, được không hả ?
Chanyeol không thèm quan tâm lời nói của Sehun, mắt cứ nhìn vào cái đèn cứ nhấp nháy nhấp nháy ở trước cửa phòng cấp cứu.
_ Baekhyun sao rồi ? Sao lại xảy ra chuyện như vậy hả ? _ Bà Park cùng chị Yoora hốt hoảng chạy tới mà hỏi liên tục.
Chanyeol cứ vậy mà không quan tâm ai hết chỉ cứ đi qua đi lại, mặt thì như muốn giết người. Sehun đành phải lên tiếng:
_Baekhyun đang được cấp cứu ạ ! Không sao đâu ! Mẹ đừng quá lo !
Ting.
Đèn cấp cứu đã tắt.
_ Bác sĩ !!! Cậu ấy sao rồi ? Có sao không ? _ Chanyeol vừa thấy cửa phòng mở ra liền lao vào bác sĩ mà hỏi.
_ Thiếu gia đừng quá lo lắng, cậu ấy đã qua khỏi nguy hiểm nhưng có vẻ tinh thần không ổn định lắm, do cậu ấy mắc chứng sợ nước, sợ hồ bơi mà lại bị rơi xuống đột ngột nên mới thành ra như vậy. Cậu ấy cần được chăm sóc và nghỉ ngơi vài ngày. Một lát nữa cậu ấy sẽ được đưa qua phòng hồi sức. _ Bác sĩ bình tĩnh trấn áp Chanyeol.
Nghe xong ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm, riêng Chanyeol thì phải thấy Baekhyun anh mới an tâm được nên vẫn cứ nín thin đến khi Baekhyun được đưa qua phòng hồi sức.
_ Sao cậu không mau tỉnh dậy đi ? _ Chanyeol ngồi cạnh giường tay thì nắm chặt lấy tay Baekhyun mà nói nhỏ.
_ Con bình tĩnh đi có được không ? Bác sĩ nói do tác dụng của thuốc mê thôi. _ Bà Park thấy vậy liền lên tiếng.
Trong phòng bệnh cứ im lặng như vậy, bỗng:
_ Baekhyun !!! Cậu tỉnh dậy rồi sao ? Cậu thấy sao rồi ? _ Chanyeol ngốc nghếch thấy Baekhyun mở mắt ra liền luôn miệng hỏi tới tấp.
_ Cậu ồn quá đó ! Im lặng đi được không ? _ Baekhyun lí nhí nói.
Bà Park và chị Yoora thấy Baekhyun tỉnh dậy thì đi ra ngoài gặp bác sĩ, xin cho Baekhyun về nhà nghỉ ngơi, vì ở bệnh viện ồn ào quá sẽ không tốt và bác sĩ đã đồng ý.
Sehun và Luhan được bà Park bảo về nhà lấy đồ của Baekhyun mang sang Park gia để sẵn.
Sau vài giờ đồng hồ thì Baekhyun có vẻ ổn hơn đã có thể ngồi dậy được nên nghe Chanyeol nói sẽ được về nhà thì vui lắm. Cậu sợ bệnh viện lắm, cứ thấy bệnh viện là cậu lại run cả người, cậu bị ám ảnh bởi nó.
Baekhyun được Chanyeol dìu ra xe đi về.
Trên đường về Baekhyun cứ nhìn ra cửa sổ mà ngắm cảnh thích thú, nhưng chợt nhận ra, đây không phải là đường về nhà mình mà.
_ Ủa ??? Kì vậy ? Đây không phải là đường về nhà tớ mà ! Cậu đưa tớ đi đâu vậy hả ?
_ Về nhà tớ ! _ Chanyeol không nhìn Baekhyun mà mở miệng nói đúng 3 chữ. Điều này làm Baekhyun cảm thấy khó hiểu.
Nhưng cậu lại cảm thấy ấm áp lạ thường, cảm giác như cậu được trở về căn nhà thân thuộc mà bấy lâu nay cậu vẫn chưa ghé thăm.

BẠN ĐANG ĐỌC
|Hoàn| Bao xa anh vẫn chờ
RomansaChúng ta là định mệnh của nhau Dù em có đi bao xa anh vẫn đợi Vì mãi mãi em sẽ thuộc về anh Bảo bối !!! Thể loại: Hài hước, đam mỹ, lãng mạn... Nhân vật: Chanyeol, Baekhyun,...và một số nhân vật phụ khác Đây là lần đầu tớ viết truyện nếu có sai sót...