Tập 7: Bảo bối, đừng tưởng tôi không nhận ra em!

4.4K 177 5
                                    

Vinh thự Âu Tổng...

- Vương Tổng, hôm nay ngài trông thật lịch thiệp, tôi có thể mời ngài uống rượu được không?

- Ai nha, cô ta chỉ khéo miệng chứ chẳng thể nào phục vụ tốt bằng tôi được. Vương Tổng, chúng ta nhảy một bản đi a~

Hắn - Vương Tuấn Khải giờ đang là tâm điểm của sự chú ý tròn bữa tiệc. Các tiểu thư quyền quý đều vây quanh chỉ để mời hắn uống một ly rượu, nhảy một bài nhảy. Nhưng con người này khí thế hừng hừng, cứ như một tảng băng không cảm xúc "miễn dịch" với tất cả các cá thể ở đây. Dường như hắn đang đứng đói ai đó chứ không có nhã hứng muốn làm quen.

- Ai vậy chứ? Mặt mũi vậy cũng đến dự tiệc được sao? Thật quá tầm thường!_ Quần chúng nhân dân 1.

- Đây là tập đoàn hay tay sai của ai đây, quê mùa thật! _ QCND 2.

Ngoài cổng bỗng nghe thấy nhiều tiếng xì xào bàn tán, càng ngày càng lớn dần. Người mới đến là ai mà lại gây thêm sự chú ý rồi?

Con người bước vào đó vẫn không hề quan tâm, vẫn cứ bước đi mặc cho bọn người xung quanh bàn tán. Trông cậu cũng đâu đến nỗi tệ, chỉ là không được đẹp:))

- Đến rồi?

Hảo soái!!! Thuộc hàng cực phẩm hiếm có trong thiên hạ à nghen. Hắn mặc một bộ vest đen với cà vạt xanh khác với cậu là màu hồng. Nó rất lịch thiệp và tao nhã nhưng theo con mắt của nhiều người cho thấy, cả hai không hợp chút nào hết. Cậu chỉ là đang làm xấu hình tượng của vị giám đốc của mình, rốt cuộc cậu có tài cán gì mà được làm thư ký cho hắn thế?

- Đã chuẩn bị xong hết quà cáp tặng Âu Tổng, nếu không còn gì tôi ra xe chờ anh.

- Khoan!

Hắn khó chịu kéo tay cậu lại trước ánh mắt ngỡ ngàng của bao nhiêu người. Rõ ràng là kêu cậu ăn mặc cho thật đẹp, vậy mà cậu biến xấu hình ảnh của hắn trong mắt mọi người. Chú chuột lì lợm này nên tính sao đây?

- Còn chuyện gì sao sếp?

Hắn cầm ly rượu đưa cậu, theo như cậu biết, rượu này ai có tửu lượng kém thì xem như là bất tỉnh rồi. Đừng tưởng cậu chưa từng uống qua, loại rượu này cũng chỉ tầm thường thôi.

- Uống cho hết rồi đi đâu thì đi. Dự tiệc mà không uống rượu thì thật nhàm chán.

Cậu một hơi nốc sạch. Có chút khó chịu đấy, người cậu bắt đầu lâng lâng khó chịu, mặt và toàn thân đều như lửa đốt nóng đỏ bừng. (Vậy mà bảo ta đây không hề say:)) ).

- NGHE ĐÂY!!!

Tất cả mọi người nghe thấy tiếng hét liền tụ tập đông đủ nơi hắn đang đứng. Vịt con xấu xí say rượu sao? Trông mắc cười quá. Riêng hắn thì không biểu cảm, chỉ đứng nhìn cậu làm gì tiếp theo. Lại không ngờ rằng...

- Một lũ ngốc. Nhìn đi, con người đẹp trai này cũng qua đêm với một đứa như tôi mà thôi. Thẩm mỹ các người và cả hắn đều kém! Lại còn là một tên cuồng bạo ngang ngược xấu xa. Chắc ai cũng đang mơ mộng về anh ta sao? Không, anh ta lại đang tơ tưởng về một đứa con trai khác mà thôi. Hahahaha

[Khải Nguyên] Bảo Bối, Đừng Tưởng Tôi Không Nhận Ra Em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ