"Đau đau đau ... mẹ nó đau chết mất!"
Dựa theo lẽ thường tình mà nói, Omega nam cũng có thể tiết ra sữa, mặc dù so với nữ sẽ ít hơn. Nhưng Triệu Vân Lan nhìn ngực mình dường như không muốn phối hợp cho con bú, nên một giọt sữa cũng vắt không ra. Thẩm Nguy dựa theo lời bác sĩ bế con qua, không biết có thể kích thích được bản năng làm mẹ của Omega hay không, kết quả bé con ngậm lấy núm vú xong liền sống chết không buông. Triệu Vân Lan đau đến thở gấp, muốn kéo bé con ra nhưng lại sợ nó bị thương, gương mặt méo mó vặn vẹo không thành hình dạng.
"Đứa nhỏ vong ân phụ nghĩa, ta khổ sở sinh ra con..."
"Thẩm Nguy anh đến mà xem con gái của anh này!" Triệu Vân Lan bó tay, quay đầu tìm Thẩm Nguy trút giận. Thẩm Nguy đứng bên cạnh đê mi thuận nhãn mà nhìn, bộ dạng bà xã nói gì cũng đúng, kể cả Triệu Vân Lan có trợn râu trừng mắt cũng không hề trả lời, chỉ ôn nhuận nhoẻn miệng cười, đưa tay bế bé con còn đang kiên nhẫn nhai nuốt đầu ngực của Triệu Vân Lan.
"Ngoan, đừng quậy mẹ con." Đứa nhỏ mở to đôi mắt nhìn gương mặt của Thẩm Nguy, liền ngoan ngoãn nhả ra. Thẩm Nguy đem bé con ôm vào lòng, không biết lấy từ đâu ra một bình sữa, thành thạo đút vào miệng nó.
"Hừ, còn nhỏ như vậy đã nhan khống, thật là..." Triệu Vân Lan nửa thật nừa đùa oán trách, ngả lưng dựa vào thành giường, xoa xoa hạt đậu ở trước ngực bị bé con gặm cắn đến sưng đỏ, vừa đau vừa ngứa, đụng vào, liền đau đến mức hít một hơi sâu.
Đứa nhỏ ở trên tay Thẩm Nguy ngoan ngoãn vô cùng, một hơi uống hết phân nửa bình sữa. Thẩm Nguy đem tã lót mặc vào thật đẹp đẽ, sau đó đem bé con thả vào cái nôi, cười cười. "Cái này giống cậu."
"Giống cái gì mà giống..." Triệu Vân Lan hồi tưởng lại quá trình mình bám đuôi Thẩm đại mỹ nhân đủ loại sự tích huy hoàng, liền chột dạ thua trận "Mà giống thì như nào!"
"Không có gì. Giống cậu thôi..." Thẩm Nguy loay hoay giắt chăn cho bé con, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Triệu Vân Lan đang cau mày xoa xoa đầu vú của mình, bởi vì cho con bú mà quần áo xộc xệch để lộ ra nhiều phần da thịt. Triệu Vân Lan xõa tóc, từ màn cửa chiếu vào ánh sáng lấp lánh phủ lên lông mi mỏng mảnh, trong một khắc, Thẩm Nguy hẫng một nhịp tim.
Nửa ngày cũng không thấy Thẩm Nguy nói gì, Triệu Vân Lan liền ngẩng đầu lên "Sao thế?"
"Không... không có gì." Thẩm Nguy bối rối quay đầu đi, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm hạt đậu đỏ trên người Triệu Vân Lan.
"Bảo bối." Triệu Vân Lan nghiêng người, toàn thân đổ vào lòng Thẩm Nguy, cố ý đem cổ áo vốn không che chắn được cái gì mở ra càng lúc càng rộng "Anh vừa mới có thứ suy nghĩ gì đấy?"
"Tôi ..." Thẩm Nguy lặng lẽ liếc qua Triệu Vân Lan, gương mặt càng lúc càng đỏ ửng, hô hấp điều chỉnh không thông, liền đẩy người kia đi "Đừng quậy nữa."
Pheromone của Triệu Vân Lan là mùi hoa, lại bởi vì vừa mới sinh nở xong, còn hòa cùng với mùi sữa thoang thoảng, ngửi qua giống hệt như thứ sữa đường ngọt ngào nhất, khiến người ta nhịn không được mà muốn cúi đầu cắn xuống một miếng. Mùi Omega quẩn quanh bên người không chịu phiêu tán khiến Thẩm Nguy vất vả chịu đựng, kẻ khởi xướng như vô tri vô giác cố ý câu dẫn hắn, trên mặt thần sắc đắc ý lại có chút ngây thơ. Vốn chỉ là mùi hương nhàn nhạt phảng phất trong không khí đột nhiên lại trở nên dày đặc, Triệu Vân Lan im lặng, dùng sức hít thở.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nguy Lan] [ABO] Mang thai ngoài ý muốn
FanfictionTựa: Mang thai ngoài ý muốn Tác giả: 类人型生物 - Loại Nhân Hình Sinh Vật Biên tập: Bao Lão Nhị CP: Thẩm Nguy x Triệu Vân Lan Nguyên tác: Trấn Hồn Đồng nhân được dịch dưới sự cho phép của tác giả NHẮC NHỞ: Triệu Vân Lan là O giả bộ làm A, Thẩm Nguy là...