"Cho nên bóng đen kia... cuối cùng là thứ gì?"
Bác sĩ tuyệt đối không cho Triệu Vân Lan xuống giường, hắn ở trong bệnh viện lười biếng không có việc gì để làm, rảnh đến mức quả thực muốn biến thành cây nấm. Cũng may trên giường còn có Thẩm Nguy, thế là đường đường Trảm Hồn Sứ lại cứ như vậy thành gối ôm cỡ lớn hình người, bụng eo chân đều có thể dựa vào, lúc rảnh rỗi cũng có thể lôi ra làm trò tiêu khiển... ví dụ như bện đủ kiểu tóc.
"Là trọng phạm bị giam giữ ở địa phủ, lần trước phái người đi gia cố lại phong ấn không ngờ hắn lợi dụng sơ hở trốn thoát ra ngoài"
"Ồ, lần đầu tiên nghe nói đến địa phủ cũng có quan nhân" Triệu Vân Lan đùa giỡn một nắm tóc đen dài mềm mại trong tay, tựa hồ còn muốn thắt bím cho Thẩm Nguy. Nhưng tay nghề thủ công của Triệu trưởng quả thực thảm đến mức người ta không nỡ nhìn thẳng, bím tóc kia rối thành một nùi, lệch ngang lệch dọc, rất có cảm giác của mấy nhóm nhạc Rock đầu đường.
"Thật ra kẻ kia cũng chỉ là một thần thổ địa nho nhỏ thôi, nhưng hắn phạm vào đại tội, vì tư dục bản thân mà tế sống mấy trăm mạng người" Thẩm Nguy cũng không thèm để ý tóc của mình bị Triệu Vân Lan chơi thành bộ dạng gì, một tay vô ý vỗ nhè nhẹ vào lưng Triệu Vân Lan, ngữ khí nhu hòa, giống như đang kể chuyện cổ tích trước khi ngủ "Hắn bị cách bỏ chức thần, không thể vào được luân hồi, vĩnh viễn bị giam giữ ở nơi tối tăm nhất chịu nỗi khổ phệ tâm"
"Cho nên ngay từ đầu thực ra mục tiêu của hắn không phải là tôi, mà là con của tôi?"
"Đúng" Thẩm Nguy xoa xoa lên bụng Triệu Vân Lan "Thai nhi ở trong bụng chưa sinh ra tam hồn thất phách, nhưng lại là dòng dõi con cháu của chúng ta, so với người thường mạnh mẽ hơn rất nhiều, có thể chịu đựng được hồn phách tà thần"
"Vậy cái bóng đen kia hiện tại thế nào rồi?"
Thẩm Nguy chăm chú nhìn hoa văn khô cứng ở trên giường, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia sát ý. "Bị tôi giết rồi."
"Chỉ là một tên thổ địa cỏn con cũng muốn làm cậu tổn thương, hồn phi phách tán, chết cả ngàn lần cũng..."
"Ngưng..." Triệu Vân Lan giơ một ngón tay lên ngăn lời Thẩm Nguy định nói "Khoan hãy nói tiếp"
Nhìn vào đôi mắt Triệu Vân Lan đang ngước lên, sát tâm của Thẩm Nguy trong nháy mắt đều tan biến, thậm chí còn có chút si mê.
"Không phải, anh đột nhiên từ O chuyển thành A, xong lại từ thầy Thẩm biến thành Trảm Hồn Sứ, thân phận này chuyển biến nhanh quá, tôi có phần..." Triệu Vân Lan trên mặt có chút bối rối, cuối cùng nhịn không được liền bật cười "Khụ... tôi có phần chưa tiếp thu được"
Thẩm Nguy nhìn Triệu Vân Lan cười đến ngửa tới ngửa lui, sợ hắn động tác quá mạnh sẽ rớt xuống giường liền đưa tay đỡ sau lưng Triệu Vân Lan. Anh nghiêng người về phía trước, cái bím kỳ quái kia cũng nương theo động tác mà di chuyển, càng khiến Triệu Vân Lan cười lớn tiếng hơn.
"Lão Triệu, bọn tôi hầm canh cá cho anh nè!"
Đúng lúc này cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, Tiểu Quách giơ lên một nồi canh lớn bị đoàn người phía sau đẩy lên tiên phong, xung quanh là đám người của phòng điều tra đặc biệt vô tư cười cười nói nói. Nhìn thấy khung cảnh đùa bỡn uyên ương, tất thảy đều trở nên im lặng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nguy Lan] [ABO] Mang thai ngoài ý muốn
Hayran KurguTựa: Mang thai ngoài ý muốn Tác giả: 类人型生物 - Loại Nhân Hình Sinh Vật Biên tập: Bao Lão Nhị CP: Thẩm Nguy x Triệu Vân Lan Nguyên tác: Trấn Hồn Đồng nhân được dịch dưới sự cho phép của tác giả NHẮC NHỞ: Triệu Vân Lan là O giả bộ làm A, Thẩm Nguy là...