Ánh nắng gắt gao xuyên qua cửa sổ kính, rọi lên drap giường trắng.
Người con trai tóc đen dụi dụi mắt, chống người ngồi dậy. Cảm thấy cả thân mình ê ẩm mệt mỏi, vừa ngồi dậy không bao lâu, mắt còn chưa kịp mở, người nọ đã ngã lại xuống giường tiếp tục ngủ
"Kim Doyounggggggggg, chủ tịch sắp đến đây rồi! Trời ơi, sao cậu còn ngủ được vậy? Mau, mau dậy!"
Cửa phòng bị người ta thô bạo đạp mở, cậu trai tóc nâu xông vào hai tay cầm nồi chảo khua liên hồi
"Ưm...Kun...cậu ồn ào quá!" - Doyoung trùm chăn qua đầu, lè nhè cằn nhằn người kia - "Ông ngoại muốn đến thì để cho ông ngoại đến, cậu hốt hoảng cái gì?"
Kun mặt mày nhăn nhúm mạnh tay xốc chăn lôi Doyoung dậy, dùng hết sức bình sinh hét vào tai cái tên đang ngồi ngốc trên giường kia
"ÔNG CẬU ĐÃ BIẾT CHUYỆN HAI NGƯỜI CHIA TAY RỒI, ĐANG TRÊN ĐƯỜNG ĐẾN ĐÂY TÌM CẬU ĐỐI CHẤT ĐÓ CÓ BIẾT KHÔNG HẢ ĐỒ NGỐC!!!!"
Doyoung lập tức tỉnh ngủ
"CÁI GÌ? Tôi đã bảo cậu không được nói cho ông ngoại tôi biết rồi cơ mà!" - Cậu cau mày, vò đầu bức tóc - "Haizzz không xong, ông ngoại nhất định không để yên cho anh ấy! Làm sao đây, cậu mau nghĩ cách giúp tôi đối phó ông ngoại"
"Này!" - Kun bất mãn lên tiếng - "Giúp cái đầu cậu, cậu còn hơi sức đi lo cho cái tên phản bội đó? Còn nữa, không phải do tôi nói, là Ten cậu ta cùng ông ngoại cậu ở Hong Kong du hí, thuận miệng nói ra"
Doyoung vùng vằn xuống giường đi về hướng phòng tắm, miệng không ngừng đay nghiến
"Chờ tôi gặp được tên Ten đó, tôi sẽ băm hắn ra! Bạn bè kiểu này thật đáng thất vọng! Hừ"
"Ten cũng đâu có làm sai, tôi mà có cơ hội gặp ông ngoại cậu, tôi đã nói từ lâu" - Kun nhún vai thẳng thắn ý kiến
"Các cậu..."
Doyoung còn chưa kịp nói hết lời, tiếng chuông cửa đã kêu liên hồi
.
Nhìn thấy dáng người quen thuộc qua màn hình camera, Kun nhanh chóng bước đến mở cửa
Bước vào là một người thanh niên diện mạo điển trai, đi cùng hai lão nhân đều đã ngoài bảy mươi
Kun đi đến trước lão nhân mặc tây trang màu xám lễ phép cúi đầu
"Cháu chào ngài, chủ tịch Moon"
Lão nhân vừa ý thái độ của Kun, khó chịu trên mặt cũng tan đi không ít. Ông nhìn Kun gật đầu
"Chào cậu, dù sao cũng là bạn tốt của thằng nhóc Doyoung, còn chiếu cố nó nhiều như vậy. Lần sau, gọi ta một tiếng 'ông' là được, không cần chủ tịch Moon này nọ. Thật xa lạ!"
"Vâng"
"Tại sao nãy giờ không thấy Doyoungie?" - Ten từ đầu đứng yên lặng bên cạnh chủ tịch Moon, lúc này mới lên tiếng hỏi
"Tennn, cậu về rồi saooo"
Tiếng Doyoung vang lên từ phía phòng ngủ làm thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng
BẠN ĐANG ĐỌC
jaedo ¦ HE ¦ Backtrack
ФанфикшнKhông phải ai cũng hiểu Có được một người yêu ta vô điều kiện Cũng là một dạng hạnh phúc... -------------- NCT fic Sơ lược: ngược nhẹ, cốt truyện đơn giản quen thuộc, HE Tình trạng: Hoàn thành -------------- Đây là wri-fic vậy nên sẽ có thể có nhiều...
