xvii.

797 79 1
                                        

Doyoung tỉnh lại lần nữa trong tình trạng hai mắt bị che kín. Cậu chỉ nghe được âm thanh nói chuyện nam nữ xen lẫn cùng mùi hôi gắt mũi của xăng dầu

Mình đang ở đâu?

"Yên tâm đi, Jung Jaehyun của cậu sắp đến đây rồi" 

Một lực đạo không nhỏ kéo tóc Doyoung ngược về phía sau, giọng nói của nữ nhân kia tuy từ tốn lại mang theo mười phần sát khí

"P-Park Yeon Hee?" - Trong đầu Kim Doyoung hiện lên một cái tên

"Nhận ra rồi sao?" - Nữ nhân cười khẩy

"Cô muốn làm gì?" 

Park Yeon Hee bắt cóc cậu, lại nói Jaehyun cũng sẽ đến đây, nhất định có dự tính trước. Doyoung trong lòng hoang mang cực độ, ý muốn thoát ra càng sớm càng tốt lại dấy lên mạnh mẽ

"Nghĩ lại cũng không hiểu cậu có gì đặc biệt mà Jaehyun lại cứ hết lần này đến lần khác quấn lấy cho bằng được"

Âm thanh của Park Yeon Hee vẫn tiếp tục vang lên bên tai cậu

"Rõ ràng chúng tôi bên nhau rất tốt, nếu không phải có sự xuất hiện của cậu có khi bây giờ tôi và anh ấy cũng không ra nông nỗi này" 

Những âm cuối mang theo tiếng nghiến răng đầy oán hận. Park Yeon Hee nhịn không được một cước đá lên ngực cậu

"A.." - Doyoung bị bất ngờ, qua kẽ răng phát ra âm thanh đau đớn rồi lại nhanh chóng kìm nén

"Canh chừng ở đây cho tốt, khi nào có lệnh của tôi thì lập tức hành sự" 

Park Yeon Hee dặn dò bọn người kia, liếc nhìn cậu một cái rồi rời đi

Tiếng giày cao gót nện trên sàn nhà xa dần, nỗi sợ  của Doyoung lại tăng thêm một bậc

"Nhìn xem, đúng là con nhà giàu có khác, nam nhân mà da thịt cũng trắng mịn đến vậy"

Một người trong đám người kia tiến đến bên cậu nắm lấy cái cằm tinh xảo của cậu 

Doyoung hơi lùi về sau, cố né tránh người kia

"Mày làm gì vậy, Yong đã bảo không được đụng đến nó mà, có phải muốn ăn đòn không?"

Tên kia nhất thời bị dọa sợ, lập tức buông tay

Doyoung khẽ thở phào một cái, duy trì im lặng lắng nghe động tĩnh xung quanh

--

Ước chừng căn phòng cậu đang nằm là một nhà kho cũ, không gian ẩm thấp vô cùng. Ngoài ra, có vẻ như ở đây canh chừng cậu chỉ có 2 người, cũng không có thêm ai ra vào canh gác

Doyoung trầm ngâm suy tính, cuối cùng đánh liều mở miệng

"A, đau quá"

Nghe tiếng cậu, hai người kia đồng thời ngừng nói chuyện, tập trung nhìn về phía này

"Có chuyện gì?" -  Một người lên tiếng hỏi

"A..Tôi không biết, nhưng bụng tôi rất đau--a--đau quá"

Doyoung bày ra bộ dáng chật vật, đầu đổ đầy mô hôi vì hồi hộp. Không biết có thể lừa được bọn họ không?

jaedo ¦ HE ¦ BacktrackNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ