-Bangkok ngày 26/9/2018.
Đối với mọi con người trên đata nước Thái Lan thì vẫn là ngày bình thường,nhưng đối với một số người,ngày đó lại trở thành ngày đặc biệt.
Đối với nhà Songsamphant hôm nay là ngày đặc biệt,vì hôm nay là sinh thần của đại tiểu thư Denny,cô công chúa nhỏ của ông bà Songsamphant và là chị gái kính yêu của nhóc Kris.
Sáng sớm thì căn nhà đã trở nên náo nhiệt và ồn ào,người ra kẻ vào khuân vác những thùng cactong chứa bong bóng bay,bong bóng chữ trang trí,bánh kẹo,kem đủ màu sắc,bên trong nhà được trang trí với tông màu pastel ngọt ngào.
Bữa tiệc sinh nhật đầu tiên ở tại đây kể từ khi cô đi du học trở về.
Nhưng hình như nhân vật chính của buổi tiệc lại không có ở đây,..chính xác hơn là nữ chủ nhân của bữa tiệc đang ở trong nệm ấm chăn êm,ngủ ngon giấc trong vòng tay bạn trai nhỏ.-Kris,mau gọi chị con về đây chuẩn bị nhập tiệc,khách sắp đến rồi.
Bà Songsamphant lo lắng kêu con trai nhỏ gọi cho công chúa của mình.
-khrap!..xì,tới sinh nhật của mình còn không nhớ,tối ngày chỉ quấn quít bên cạnh thằng quỷ kia.
Kris bực bội nhấn nút gọi khi đang chat với mấy em xinh tươi mà bị làm phiền.
..
Tút...tút...tút...
*Ở bên kia nhà Mark.
Một nam một nữ quấn lấy nhau trên chiếc giường kingsize màu xám mà nhắm mắt thì tiếng chuông báo của điện thoại cô reo lên ..nó phá bĩnh giấc ngủ làm Mark nheo mắt nhưng không muốn dậy,vòng tay siết nhẹ eo cục bông bên cạnh.
Tiếng chuông báo lại reo lần nữa,đằng này là cô thức dậy,nheo mắt nhìn xung quanh,tay lần mò trên tủ đầu giường với lấy điện thoại.
-Alo!!ai??
Cô nói với giọng mơ ngủ,tay cố gỡ gọng kiềm chắc chắn kia ra khỏi mình,lấy chăn dày che đi thân trần trụi nõn nà.
-Chị hai,là em nè.Mẹ nói chị mau về nhà đi.
-Hả?để làm gì cơ?
-Trời,chị quên cả sinh nhật mình rồi sao?hôm nay là sinh nhật chị đó,về lẹ lẹ đi.Mẹ đang hối em kìa.
-Ờ..sinh nhật..hả?Sinh nhật chị hôm nay sao?
Cô đang lơ mơ giật thót lên bởi thông báo của em trai.
-Về lẹ đi đó,em xuống tiếp khách phụ mẹ đây.
-Ờ ờ biết rồi,nói mẹ chờ chị một lát.
Cô tắt máy quăng một bên,ngồi dậy với lấy cái váy ngủ bằng lụa mặc tạm rồi phi ngay vào nhà vệ sinh..
10 phút sau bước ra với outfit bóng loáng sạch sẽ tươm tất gọn gàng hơn bao giờ.
Ngó thấy Mark còn ngủ say,cô lấy bút ghi vào tờ stick vàng trên bàn rồi cũng chạy vội đi,trước khi ra khỏi nhà cô còn cẩn thận nhắc nhở đầu bếp làm bữa sáng cho cậu.
-Chết thật,sao lại quên mất hôm nay chứ?đầu óc mình ngày càng cá vàng rồi.
Cô kêu đại một chiếc taxi rồi chạy đi.
...
Sau khi Denny đi được một tiếng thì Mark cũng tờ mờ thức dậy,tuy chưa tỉnh táo cho lắm.
Hơi ấm bên cạnh và mùi hương thân quen đã rời đi,Mark lê thân xuống giường.
Có một tờ giấy stick dán trên đầu giường,nhặt lấy đọc qua.
"Em có việc gấp phải về nhà,cứ ăn bữa sáng,em sẽ về sớm nhất có thể.Yêu Mark"
Cuối tờ giấy còn có dấu son môi cô hôn lên,làm cậu cũng an tâm phần nào.
Mệt mỏi lê thân vào nhà vệ sinh,một buổi sáng thức dậy mà không có cô ở bên thật tệ.Nhớ rằng lúc trước cậu đâu có như vậy,từ lúc hai người ở cùng nhau phải chăng cậu đã quá lệ thuộc vào cô rồi.
Làm vệ sinh cá nhân xong thẩn thờ bước xuống nhà như cái xác không hồn làm mấy người làm phải giật thót cả mình vì cậu chủ của mình.
-Cậu chủ,cô Denny có dặn tôi làm bữa sáng này,cậu ăn đi ạ.
Đầu bếp thấy cậu chủ nhỏ xuống liền đưa chén soup rau củ và lát bánh mì phết bơ cho cậu.
-Ừ!hôm nay cho mấy người nghỉ làm một bữa.
Cậu ão não lên tiếng.
-khrap,nhưng mà cậu chủ không sao đó ạ?
-Không phải lo,tôi biết tự chăm sóc bản thân,về nghỉ hết đi,sẽ không trừ lương đâu.
Đồ ăn ngon thì sao chứ,nếu không có cô ăn cùng thì thật vô vị,cậu không thấy có chút ngon gì cả.
-khrap,cậu chủ cẩn thận ạ!
-Ừ!
Sau khi thông báo cho nghỉ,ăn xong bữa sáng lại lên phòng nằm trên giường...
Tingg!
Âm báo tin nhắn tới.
"Mark,mày đang thấy buồn lắm chứ gì,con mèo nhỏ tự dưng bỏ mày mà đi rồi"
Là của Kris,lâu ngày không cho ăn chửi lại láo lếu ra.
"Im đi,tao đang chán lắm đây"
"Ao,vậy tao xin thông báo cho mày một chuyện,có lẽ chị tao hôm nay không về với mày đâu,chia buồn nhé người anh em"
"Gì?tại sao không về?"
Mark bật dậy,mày cau lại khó chịu.
"ô,không nhớ hôm nay là ngày gì à?mày cũng thật tệ đi,cả sinh nhật của vợ tương lai mà cũng quên cho được"
Nhờ Kris thông báo mà Mark mới nhớ ra,tự tát mình một cái vì cái tội mau quên đó,thật đáng trách mà...
Mà cũng nhờ vậy thiếu gia Mark đang buồn trở nên có sức sống hẳn lên,chạy hết bên này bên kia chuẩn bị.
Sao cậu có thể quên ngày trọng đại hôm nay được chứ,dù sao cậu cũng đã chuẩn bị sẵn"quà" của mình cho cô.
Mở tủ quần áo ra,nhặt lấy hộp đen nhung nhỏ nhỏ trong góc tủ ra săm soi...
Rất hoàn hảo,rất đẹp,giống như là cô vậy.
Cậu đã chuẩn bị nó từ lâu,chỉ chờ ngày hôm nay mà thôi.
------------------------------------------------------
Nhà Songsamphant.
Cô bị quay như chong chóng mấy vòng ở bữa tiệc.Phải đi đến bàn gặp người này người nọ.Ghét nhất là mấy tên nam nhân mới lần đầu gặp mà làm như quen lâu lắm rồi,thêm cả bộ váy ôm sát người khó chịu này nữa,cô không thích nó..
Cho đến 3 giờ chiều cũng dọn dẹp xong tàn cuộc,hôm nay là ngày vui của cô mà thành ra mệt muốn chết,cũng may không ai mời rựu cô,chứ nếu không về bên kia sẽ nhận ngay ánh mắt viên đạn của Mark,từ cái lần say rựu ở bar kia cùng nhân viên,cô đã hứa không đụng đến giọt nào rồi.
-Hơi,mệt muốn chết vậy đó.Cô ngã người ra sofa tựa đầu lên vai em trai cũng đang thở bên cạnh.
-Em cũng vậy,chạy đi muốn xỉu luôn,không hiểu sao bố mẹ có thể hăng hái như vậy.
-Năm nào cũng như năm nào thôi,em với chị sẽ còn chịu dài dài.
-Chính xác!
Kris ngửa mặt lên trời nhắm mắt nghỉ một chút lại nhớ ra gì đó quan trọng.
-Ế,không phải bây giờ chị nên về ăn mừng với thằng kia sao?
-Ăn mừng gì nữa,mệt muốn chết rồi đây.
-Nhưng mà chị về mau đi,nó sẽ giết em mất,giữ bảo bối của nó lâu như vậy.
-Mày là đang đuổi khéo chị sao?
-Đâu có..thôi thôi về lẹ giùm em đi,em không muốn hửi nhang ăn gà luộc sớm đâu.
Kris kéo tay cô đẩy ra khỏi cửa nhà rồi đóng lại cái rầm.
-Cái thằng này,lâu lâu chị mày mới về mà dám đuổi.
Cô bị đẩy ra khỏi chính căn nhà của mình không thương tiếc rồi cũng rời đi.
Vừa kịp lúc,có điện thoại gọi tới.
-Daniel,mình đây,có việc gì?
-Tới bar ngay đi,hôm nay sinh nhật cậu mà,tới mà xem tụi mình tổ chức tiệc cho cậu nè.
-không được đâu,tớ phải về nhà gấp,không đi được,để tối đi.
-Aiss,thì cậu tạt sang đây một chút,ê..tớ thấy phi công trẻ của cậu đang ở đây cũng tổ chức cho cậu nè.
-Gì?Mark ở đó sao?đợi tớ chút ,sang ngay đây.
-thấy chưa,nghe thấy chồng có mặt là hơn hở liền,cậu nhanh lên đó nha,có mấy đứa con gái đang bu quanh phi công của cậu kìa.
-Biết rồi,sang ngay đây.
Cô tắt máy rồi vọt ga chạy đi trên chiếc xe hơi của bố mới tặng.
Xe lao thật nhanh trên đường cao tốc,không lâu sau cũng có mặt ở trước cửa quán Bar quen thuộc.
Vừa mở cửa,một thân nhẹ nhàng bước ra làm bao con tim đứng gần đó phải đập liên hồi,đám nam nhân cứ phải gọi là hú hét khi thấy cô.
Hôm nay quán bar được bao để tổ chức tiệc cho cô nên không có khách ngoài,vừa bước vào đã có phảo giấy,bông tuyết bắn ra.
Happy birthday to you
Happy birthday to you....
...
Cả quán bar tắt đèn,chỉ chừa lại vệt sáng của những ngọn nến dưới sàn và nến trên chiếc bánh kem cỡ lớn đặt giữa trung tâm sàn nhảy.
Nhưng cô không quan tâm,mắt cô đang tìm kiếm con người ôn nhu mà bá đạo của riêng mình.
Kia rồi,bóng dáng cao cao quen thuộc đó đang sắp xếp thứ gì.
-Mark!Cô lên tiếng gọi,người đó liền quay lại mà nhìn cô mỉm cười.
...
Cô bất ngờ với bạn trai của mình ngày hôm nay.Áo sơ mi trắng thư sinh chứ không phải áo phông bụi bặm.
Cùng với quần đen ống đứng đĩnh đạc chứ không phải quần rách gối cá tính như mọi ngày,trên tay còn cầm bó hoa hồng xanh,loài hoa hồng mà cô thích nhất.
-Tặng em!
Mark đưa bó hoa cho cô,kéo nhẹ ôm vào lòng.
-Mark..chuyện này là sao?sao anh lại có mặt ở đây?anh không thích nơi này mà.
-Phải,anh vốn không thích nó nhưng vì em,ngày hôm nay anh sẽ thay đổi.
-Mark..cảm ơn anh!
Cô vòng tay ôm lấy cậu,mặt vùi vào hõm vai cố kìm nén xúc động dâng trào.
-Không phải khách sáo,chúng ta là người yêu với nhau mà,anh làm mọi thứ đều vì em.Lại đây,anh còn một bất ngờ nữa.
Mark kéo cô lại một nơi khác,nơi đó có những ngọn nến xếp thành hình trái tim,bỗng Mark buông tay cô ra mà tiến lại phía ghế gỗ kia mà ngồi để cô còn ngẩn ngơ chưa hiểu gì.
Mark từ trong bóng tối cầm cây đàn của mình gãy từng tiếng nhẹ nhàng.
It's a beautiful night
We're looking for something dumb to do
Hey baby,i think i wanna marry you.
Is it the look in your eyes
Or is it dancing juice
Who cares baby,I think I wanna marry you.
Từng lời hát của bài Marry you quen thuộc cất lên bởi người con trai đang ngồi đó nhìn cô bằng ánh mắt không thể yêu thương hơn.
Cô khóc thật rồi,những giọt nước mắt của hạnh phúc và vui mừng,cô không biết lúc này mình nên nói gì nữa.
Mark buông bỏ cây đàn trên tay mình,đi lại dắt cô vào trái tim được xếp bằng nến đó.
Mark không ngại bẩn mà quỳ một chân mình xuống,rút từ trong túi quần ra một hộp nhung nhỏ màu đen .
Cô còn chưa hiểu cậu đang làm gì thì chiếc hộp nhỏ mở ra,bên trong là chiếc nhẫn kim cương đính xung quanh sáng chói.
Cô thật không ngờ Mark lại chuẩn bị đến như vậy,cô không ngờ tới nữa.
-Denny,em có đồng ý trở thành một phần trong cuộc sống của anh không?
-Mark à..em...
-Anh biết em chưa nghĩ đến chuyện này,nhưng mà riêng anh,anh không thể chờ thêm được rồi.Từ giây phút chúng ta vô tình gặp nhau ở sân bay,anh biết con tim anh đã trao cho em giữ rồi.Càng ngày anh càng thấy mình yêu em hơn,từ lúc nào anh làm gì cũng đều nghĩ đến em,hình ảnh em luôn trong tâm trí anh,trong tim anh.Anh biết mình còn rất trẻ con,còn nhiều thiếu sót làm em lo sợ về tương lai của chúng ta.Nhưng mà vợ à,anh từ giờ sẽ trở nên trưởng thành hơn,mạnh mẽ,cố gắng hơn để có thể xứng đáng đứng bên cạnh em,trở thành người con trai của em,mang đến cho em hạnh phúc.Em,có đồng ý làm vợ anh không?
Mark nín thở sau khi nói xong một tràng lời từ tận đáy tim.
...
...
Cô còn có thể từ chối sao?đương nhiên là không rồi.Nếu lúc trước cô lo sợ chuyện tình này sẽ không đi đến đâu nhưng đêm hôm nay,những lời nói này từ cậu nhóc nhỏ hơn mình 3 tuổi làm cho cô trở nên tin tưởng tuyệt đối,cô không còn gì để hối hận cả,tự thưởng cho mình hạnh phúc đi cũng đâu có gì là sai.
-Em đồng ý!
Cô mỉm cười nhẹ gật đầu,đưa bàn tay mảnh khảnh nhỏ nhắn của mình ra để chiếc nhẫn được đeo vào.
Mark cười mãn nguyện trước sự chân thành của mình bấy lâu nay cuối cùng cũng được đền đáp,nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn kia vào tay cô rồi đưa lên môi hôn nhẹ thay cho lời cảm ơn.
-Cảm ơn em,cảm ơn em rất nhiều vì đã xuất hiện trong cuộc sống của anh.
Đèn được bật sáng lên, quản lý trong bar cũng chúc mừng cho cô em gái kết nghĩa của mình và thiếu gia nhỏ.
-Này,hai đứa còn đợi gì nữa chứ,việc muốn làm thì làm ngay đi.
-Đúng rồi đó chị,làm nhanh nhanh đi tụi em hóng muốn gãy cổ rồi.
-Hôn đi hôn đi hôn đi.!!
Cô ngại ngùng muốn độn thổ,không biết giấu mặt đi đâu thì cằm nhỏ bị giữ lại,môi lập tưca được phủ bởi phiến môi lạnh của Mark.
-Woaaaaaaa,nhìn hai người đẹp đôi quá đi mất!!!
-Phi công trẻ à,em giỏi lắm đó,cưa đổ được nữ thần băng giá thật không dễ nha.
Mark quấn quít lấy cô,cắn mút cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng kia một cách mãnh liệt,ôm thật chặt để cô không thể chạy trốn.
"Nếu đây thật sự là giấc mơ,anh nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại."

BẠN ĐANG ĐỌC
[MarkxX] By My Side
أدب الهواةVì quá yêu thích vai diễn KengKla của Mark trong LBC nên mình tiện nghĩ ra một câu chuyện khác. chuyện này do mình nghĩ nên sẽ không có thật,chỉ là theo mong muốn cá nhân của mình đối với cậu bé dễ thương này thôi. Mark...