Chương 85 + 86

3.5K 200 9
                                    

Chương 85: Tiu tr lý

Bộ phim kéo dài bạo hỏa,《Thành gia quân》sau một tháng ở phòng chiếu phim hoàn mĩ chào cảm ơn, sau đó nhanh chóng đăng lên kênh điện ảnh đài trung ương, bắt đầu liên tục hoạt động bá chủ kênh một tuần.

Đống lớn lời mời phim và lời mời hoạt động như tuyết rơi bay về phía hòm thư công việc của Hình Thiệu Phong, sau đó bị Hình Thiệu Phong không chút do dự một đao cắt, bảo vệ cuộc sống thanh tịnh của Địch Thu Hạc và Hạ Bạch.

Trung tuần tháng sáu,《Tiên đồ》 hơ khô thẻ tre, Địch Thu Hạc tạm dừng công việc, bồi Hạ Bạch bay tới nước D địa điểm cử hành lễ hội nghệ thuật của sinh viên đại học quốc tế, tham gia hoạt động trao giải cuối cùng của thi đấu lần này và giao lưu nghệ thuật trong 3 ngày.

"Nhờ phúc của anh, tác phẩm của em may mắn cầm được giải nhân khí, có thế lấy thêm một phần tiền thưởng." Hạ Bạch danh sách các tác phẩm đoạt giải mà ban tổ chức cuộc thi gửi tới, tâm tình tốt trêu chọc nói, "Nhìn trên phần anh coi như có tác dụng, trở về em cho anh bao lì xì lớn."

Khóe miệng Địch Thu Hạc hơi câu lên, sáp qua cùng cậu xem danh sách, mang theo cười trả lời, "Cám ơn ông chủ."

Lỗ tai bị hơi thở ấm áp trêu chọc chút, Hạ Bạch nhịn không được giơ tay lên nhu nhu, trừng anh một cái, dịch dịch ra ngoài, thấp giọng nói, "Đàng hoàng chút, đừng loạn, anh bây giờ lại không như trước kia, cẩu tử chụp anh một đống lớn, đừng nháo ra chuyện gì."

"Nháo ra chuyện gì mới tốt . . . . . ." Địch Thu Hạc cố ý nói một câu, thấy mắt cậu trừng càng lớn, nhanh chóng thức thời câm miệng, quay đầu nhìn cửa sổ, ủy khuất lên án, "Hóa ra anh là người mất mặt như vậy . . . . . ."

Mi tâm Hạ Bạch nhảy lên, cuộn danh sách lại gõ đầu anh một cái, dứt khoát nằm xuống đeo bịt mắt vào ngủ.

Thằng nhãi tà tâm không chết! Cũng không biết cậu như vậy là vì ai, 《Tiên đồ》 lập tức sẽ tiến vào kỳ biên tập thử truyền bá rồi, đây chính là cơ hội tốt mức độ xoát quốc dân, trước khi phim truyền hình chưa có phát xong, cậu cũng không dám để cho Địch Thu Hạc xảy ra sự cố gì!

Địch Thu Hạc nghe được động tĩnh quay đầu nhìn lại, thấy cậu giận tới mặt đều sắp phồng lên rồi, ủy khuất trên mặt bỗng nhiên thu lại, ý cười đầy mặt sáp qua, đưa tay chọt mặt cậu.

Sau chuyến bay mười mấy tiếng, máy bay an toàn đáp xuống đất, hai người lấy xong hành lý vừa ra sân bay, Địch Thu Hạc không đeo khẩu trang liền bị một đám em gái nước ngoài chờ ở bên ngoài cản lại.

"Xin hỏi anh là Thu Hạc sao?"

Câu hỏi tiếng Trung Anh hỗn loạn kỳ quái, Địch Thu Hạc và Hạ Bạch tuy nhiên cũng nghe hiểu.

Hạ Bạch ngáp được một nửa bị nghẹn lại, ngậm miệng nhu nhu lỗ mũi khó chịu, nhìn một cái đám em gái mắt tỏa ánh sáng, quyết đoán lui về sau một bước, đè lại tay vịn vali, ngượng ngùng mỉm cười, làm bộ mình chỉ là tiểu trợ lý, trả lời, "Đúng là anh ấy."

[Đam Mỹ] Một Lần Trọng Sinh Vô Tác Dụng - Bất Hội Hạ KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ