Lời tác giả: "Tình yêu vốn là thứ tình cảm nguyên thủy nhất, đơn thuần nhất. Tình yêu sinh ra vốn đã không có sự phân biệt, không có phải trái, không có đúng sai, cũng không cần lý do để bắt đầu. Trong tình yêu không có ai đặt lên, không có ai bỏ xuống, chỉ có ai tự nguyện yêu thương ai, ai tự nguyện hi sinh vì ai. Tình yêu vốn ích kỷ mà cũng không ích kỷ, vốn cố chấp mà lại không cố chấp. Chung quy không có ai đuổi theo ai, không có ai đợi chờ ai, chỉ có chúng ta nương theo vòng xoay định mệnh mà gặp được nhau."
Cây tùng linh hơn trăm tuổi chưa một mùa xuân nào không nở hoa. Cánh hoa mỏng như tơ, mùi hương thanh tịnh, dân chúng trong vùng thường nhặt cánh hoa rơi dưới gốc cây để ngâm trà. Trà ngâm từ cánh hoa này, ta rất thích. Có một kẻ cũng vô cùng yêu thích thứ trà hoa nhàn nhạt, thanh đạm này. Đó là một thanh niên còn rất trẻ, tóc bạch kim óng ánh, mặt mày nhợt nhạt, dáng vẻ thanh cao. Gương mặt sắc sảo cùng đôi mắt xanh biếc gần như trong suốt của hắn, khiến người ta vừa muốn gần gủi, vừa muốn tránh xa. Cả người hắn toát ra hàn khí, bước chân nhẹ bổng như bay. Hắn xuất hiện sau một đêm mưa bão, khi tia sét chói loà xé toạc bầu trời đêm đen kịt, giáng xuống ngọn cây tùng linh. Từ trong khói lửa mịt mù, hắn thơ thẩn bước ra, loạng choạng như người say. Lúc ấy, có người nhìn thấy bên cạnh hắn xuất hiện một con hồ ly rất to, ba đuôi dài ve vẩy trong gió, mang theo tiếng lục lạc thực vui tai. Rồi hắn bước vào thôn trang gần đó, xin một chén trà. Người trong thôn ban đầu kinh sợ, cứ tưởng hắn là yêu quái phương nào đến đây quấy phá. Nhưng tướng mạo xinh đẹp cùng thái độ ôn hoà, hiểu lễ nghĩa của hắn dần dà khiến mọi người tin tưởng và yêu mến.
Năm ấy, thôn làng xuất hiện một dị tượng. Cô con gái trưởng thôn một hôm vô cớ nhảy xuống cái giếng hoang trong làng, chết tức tưởi. Từ ấy trong thôn chó gà không yên, đêm nào người ta cũng nghe thấy tiếng cô gái nọ khóc than não nề vọng lên từ miệng giếng, khách lữ hành ai đi ngang nơi ấy cũng bị cô ta dọa cho chết khiếp. Việc giao thương trong làng ngày càng khó khăn, đỉnh điểm là khi cô nương ủy khuất này còn hù dọa không cho người ta bước chân ra khỏi làng. Không biết trưởng thôn đã mời về bao nhiêu phù thủy, pháp sư, kẻ nào cũng bị cô con gái dọa cho thừa sống thiếu chết, ba chân bốn cẳng bỏ chạy mất tăm. Thanh niên quái dị kia không biết bằng cách nào chỉ đổ một chén rượu sake xuống đất đã gọi được hồn ma cô ta lên. Sau thời gian một nén hương thì từ dưới giếng tỏa lên làn khói trắng. Vong hồn kia từ đấy không còn quấy phá, lão trưởng thôn theo lời thanh niên nọ mang tro cốt con gái mình đến nhà một người lính vừa tử trận không lâu trong vùng, xin bàn chuyện cưới gả. Bấy giờ người ta mới biết đến câu chuyện tình đầy bi kịch của cô gái nọ. Mấy năm nay chiến loạn liên miên, trai tráng trong làng đều phải xung quân. Chàng trai nàng yêu cũng chung số phận. Ngày chàng đi, 2 người lén lút uống rượu giao bôi bên cái giếng hoang, hẹn ước đủ điều. Nhưng rồi đấy là ngày cuối cùng nàng được nhìn thấy người thương. Vì thế mà sau khi chết tức tưởi, cô gái cứ hiện về ngăn cản mọi người bước ra khỏi làng, chính là lo sợ bi kịch kia diễn ra một lần nữa.
Cũng từ sau chuyện hồn ma trong giếng, thanh niên kia được dân làng vô cùng tôn kính. Người gọi hắn là thần linh giáng thế, người cho rằng hắn là bậc kì tài, trăm năm có một. Hắn nghe xong chỉ tế nhị bật cười, nửa đùa nửa thật mà bảo rằng:
![](https://img.wattpad.com/cover/162920987-288-k47266.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đồng nhân Âm Dương Sư) Cố sự Bình An kinh
Storie breviĐồng nhân âm dương sư, Hirosei, ngược, kết mở, có H