Chương 85

651 8 1
                                    


Tâm trạng hôm nay của Trình Vũ rất tốt, những nữ sinh tặng quà cho anh thì anh đều gật đầu mỉm cười, bạn học chào hỏi anh cũng đáp lại một câu: "Xin chào." Không vì lý do nào khác, đơn giản hôm nay chính là ngày anh và Lucy kết hôn.

Đúng, đừng bất ngờ, đừng ngạc nhiên, hôm nay anh kết hôn, không có hôn lễ long trọng, không có bạn bè thân thiết, chỉ có anh và Lucy. Sau khi tan học, hai người hẹn nhau ở một giáo đường nhỏ không nổi tiếng ở thành phố G. Trước hôn lễ long trọng, anh muốn làm cho Lucy một hôn lễ chân chính thuộc về hai người, sau này có nghĩ lại cũng chính là bí mật ngọt ngào của bọn họ. Cho nên anh chỉ nói Nguyệt Nặc phái Nhân tới.

Trình Vũ đứng ở cửa trường học, nhìn đồng hồ, anh không muốn muộn vì bất cứ lý do gì.

Lam Tĩnh ôm sách đi ra khỏi cổng trường, nhìn thấy bóng lưng Trình Vũ, nở nụ cười chua sót, từ khi nào thì cô bắt đầu có thói quen tìm kiếm bóng dáng của người đàn ông này, nhưng đáng tiếc là đã quá muộn, xem ta tâm trạng của anh hôm nay rất tốt, khóe miệng luôn mang theo ý cười thản nhiên, có lẽ nếu cô có đi lên chào, thì anh cũng sẽ chào lại cô.

Ngay lúc Lam Tĩnh muốn lại gần Trình Vũ, thì Dương Hân Ngôn cầm dao găm trong tay từ phía sau chạy vọt lên. Trong nháy mắt, thời gian dừng lại, sau đó thì yên lặng, Lam Tĩnh cảm thấy trong một giây kia suy nghĩ của mình dường như bị dừng lại, chờ đến lúc cô suy nghĩ chuyển động lại thì cơ thể đã chắn sau người Trình Vũ, dao găm đã cắm vào bụng của cô ta, máu chảy ồ ồ từ cơ thể ra, cô ta không thể tưởng tượng được nhìn bàn tay đầu máu tươi của mình, không rõ tại sao mình lại làm như vậy, Trình Vũ ôm lấy cơ thể đang trượt xuống của mình từ phía sau, hình như Dương Hân Ngôn cũng cảm thấy sợ hãi vì sự thay đổi này. Xung quanh tiếng kêu sợ hãi, tiếng la khóc, nhưng những thứ đó dường như bị ngăn cách bởi một tấm kính, không có cách nào truyền vào tai Lam Tĩnh.

Cô nghe thấy giọng nói của chú Trần, chú ấy gọi cô, nhưng cô lại không có sức trả lời chú ấy. Miệng vết thương đau đến mức không còn cảm giác, cô cũng không chống lại được tiếng gọi của màn đêm, đành từ từ khép mắt lại.

Đã là đêm khuya rồi, đèn trong phòng bệnh vẫn sáng trưng, Lam Tĩnh yên lặng nghe thấy âm thanh quen thuộc của một người đàn ông, trầm thấp và dịu dàng, mà âm thanh kia lúc nói chuyện với cô thì ngoại trừ lạnh lẽo thì dường như không còn gì khác.

"Ừ, ở đây xảy ra một chút việc, nếu không thì để hôm khác...Chờ anh sao? Cũng được, sau khi xử lý xong mọi chuyện anh sẽ qua đó ngay."

Sau khi Trình Vũ cúp điện thoại, thấy Lam Tĩnh ở trên giường đã thức dậy, mất nhiều máu như vậy mà trong thời gian nhắn có thể tỉnh được, không thể không nói chú Bạch thật sự rất chú tâm vào việc chữa trị cho cô ấy, Trình Vũ tiến lại gần Lam Tĩnh: "Dậy rồi sao?"

"Ừ." Cô muốn ngồi cao một chút, nhưng lại tác động đến miệng vết thương, bây giờ tỉnh táo lại, những đau đớn kịch liệt thi nhau đến. "Á...."

"Đừng ngồi dậy."

Sự im lặng lan truyền giữa hai người bọn họ, Lam Tĩnh không quen với không khí như vậy: "Dương Hân Ngôn, cô ấy...."

BÀ XÃ XINH ĐẸP VÀ CON TRAI THIÊN TÀI      (tg :Tứ Nguyệt Yêu Yêu. )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ