- Eiji ới ời~~~~Em về rồi nè~~~
Ash bung lụa quay hẳn 180 độ khi vừa về tới cửa. Hắn hí hửng mở cửa đi vào, còn không quên nhắc lại:
- Honey ơi, em về rồi nè...
Nhà cửa vắng toanh như chùa bà đanh. "Eiji đâu rồi?"- Hắn mừng hụt đặt túi đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi xuống. Ash vẫn tiếp tục giọng nói ngọt ngào như dỗ trẻ truy tìm anh:
- Eiji ới ời ơi...em về rồi nè!!
Hắn mở tung cửa phòng tắm. Chẳng có ai cả. Tối đen như mực. "Chết tiệt, cứ nghĩ sẽ thấy cảnh anh ấy khỏa thân trong khung cảnh mờ ảo chứ!"-hắn thầm tiếc nuối rồi mở cửa phòng ngủ. Trống trơn. Không hề có Eiji đang ngửi trộm áo hắn như hắn nghĩ. Má nó, Eiji anh ở đâu? Ash bực bội đá vào cửa và bị đau điếng cái chân đáng thương. Hắn khuỵnh xuống, nước mắt chảy ròng ròng:
- Eiji, tối nay anh biết tay em!
Tại một nơi nào đó, Eiji hắt xì hơi vì không lí do gì. Anh nghi ngờ sắp có tai họa giáng lên đầu mình. Chưa kịp rùng mình thì một người đàn ông khá điển trai đi tới trước mặt anh và nói một cách thân thiện:
- Em mau cởi áo ra rồi ngồi xuống chỗ đằng kia. Chờ tôi một chút, tôi cần đi chuẩn bị đồ..Dù sao đây cũng là lần đầu của em..
- Ừm..em hơi lo lắng..
Eiji bồn chồn nghịch ngón tay.
- Bây giờ tôi chỉ muốn em nghĩ về mình tôi thôi, được chứ?
Ngón tay thuôn dài của người đàn ông đó nâng cằm Eiji đầy nâng niu.
Quay lại với Ash, có lẽ sự đau đớn khiến hắn như tỉnh hẳn. Não hắn thông suốt, hắn giơ điện thoại định vị Eiji bằng GPS. Thế là cuộc hành trình của Ash bắt đầu. Đến khi tới địa điểm... Quán bar?! Eiji vào bar á?! Điều đó khiến Ash khá giận giữ, hắn nổi cáu đá văng cửa quán bar gây sự chú ý tới hàng trăm người. Hắn đường đường chính chính xông vào như thể đó là địa bàn của mình. Lũ bảo vệ vây tới hùng hổ nhưng khi thấy ánh mắt ghê rợn của Ash. Cái ánh mắt có thể giết bất cứ ai ngáng đường hắn, lũ bảo vệ nín thinh. Ash gằn từng chữ:
- Tao muốn gặp boss!
Chúng nín thinh. Một kẻ trong số đó đề nghị dẫn hắn tới chỗ boss. Ash đồng ý đi theo. Hắn sắp điên rồi, Eiji chưa bao giờ tới nơi này vậy tại sao hôm nay anh ấy lại làm như vậy? Hôm nay là Valentine! Hắn đã quyết dành trọn cả ngày ở bên anh 24/24 mà vừa thức dậy đã bị đuổi ra khỏi nhà mua đồ ăn khi quay về lại thấy nhà trống trơn. Anh bỏ hắn chỉ để tới một nơi như vậy sao?
Đến nơi, tên bảo vệ nọ gõ nhẹ cửa, đằng hắng thông báo một tiếng:
- Thưa ngài, có người muốn gặp ngài!
Chưa đầy 1 phút sau đã có người mở cửa. Người Đức?! Hơn nữa, từ khe cửa hắn nhìn thấy Eiji trên sofa đang cài lại cúc áo. Tên này đã làm gì anh ấy? Chưa kịp suy nghĩ hắn túm lấy cổ áo tên người Đức xấu xa và rít lên:
- Mày đã làm gì anh ấy hả?
Dường như Eiji nhận ra hắn đang gây lộn với người đàn ông kia. Anh vội vàng chạy tới cửa:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Doujinshi][Banana Fish] Nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau | Full |
FanficThể loại: yaoi, doujinshi Nội dung: Anh không muốn quên hắn. Anh nhớ hắn. Muốn gặp hắn. Cảm xúc cứ tích tụ khiến anh đau nhói, khổ sở từng ngày từng giờ từng phút. Anh nhớ hắn đến điên mất thôi. <+> Nhân vật thuộc bản quyền của Akimi Yoshida...