Chap 1: Đánh đổi với vận mệnh

548 29 9
                                    

Hikaru – Minh Vương của Thần Giới, người trông coi các trục không gian - thời gian và sự luân hồi của vận mệnh hiện đang ngồi trên ghế lớn uy nghiêm như chính thân phận đặc thù của mình, một tay chống cằm một tay gõ gõ tay vịn của ghế, đôi mắt xanh lam không khỏi cau mày nhìn người đang đứng bên dưới sảnh lớn của đại điện.

“Lựa chọn này của cậu làm tôi rất khó xử, Astral.”

Dù thiên tính của bản thân là luôn nở nụ cười thì trong tình huống này Hikaru vẫn không cười nổi, trong mắt cậu có đầy chua xót không thể giải bày thành lời: "Cậu nhất quyết phải lựa chọn làm chuyện này sao?”

Astral không vội trả lời, đôi mắt vàng kim mở to nhìn lên ánh quang khổng lồ trên đỉnh đầu, chăm chú như đang tập trung vào thứ gì đó.

[Bên kia ánh sáng ấy là thế giới của người đó, nơi có người đó tồn tại...]

"Để có được một cơ hội được bước đi bên cạnh người đó, tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu, rất lâu..." Astral dời mắt xuống nhìn lên Hikaru, nở một nụ cười hân hoan từ tận đáy lòng: "Tôi đã chờ cậu xuất hiện, Hikaru, trong quãng đời dài đằng đẵng của tôi. Tôi tin cậu sẽ đến và ban cho tôi phúc lành mà những Yugioh như tôi đều sẽ được nhận, nhờ cậy sức mạnh của anh để mở ra một con đường cho tôi và người đó gặp lại nhau...”

“Từ từ, gượm đã Astral.” Hikaru đỡ trán: "Tôi rất vui khi biết cậu tin tưởng vào sức mạnh của tôi đến mức đó nhưng chuyện này không hề dễ tí nào. Việc cưỡng ép đưa một linh hồn không có bất kì ràng buộc nào đến một thế giới mới tuy khả thi nhưng rủi ro vô cùng lớn, nó chẳng khác gì một canh bạc đặt cược toàn bộ bản thân cả, hơn nữa dù có được sinh ra thành công thì thân thể của cậu vẫn sẽ có khiếm khuyết. Có thể là sức khoẻ yếu dễ bệnh dễ chết, có thể là mù loà hoặc cụt chân cụt tay cũng có thể sẽ là dị tật— Aizz chết tiệt thật! Tôi đang nói cái quái gì vậy nè...”

Mặc dù cậu rất muốn giúp Astral được nguyên vẹn để xuất hiện bên cạnh người đó nhưng chuyện gì cũng có cái giá của nó, linh hồn của Astral không có bất kì mối dây liên hệ nào đến thế giới của người kia, cho dù có cậu đảm bảo thì mức độ nguy hiểm chỉ có giảm chứ không mất.

“Astral, tôi không phải đấng toàn năng...”

“Tôi biết mình đang làm khó cậu, Hikaru. Nhưng nếu không phải là lúc này thì không được nữa.”

Astral hít sâu một hơi rồi nói tiếp, giọng có chút khản đặc: "Khi tôi vẫn còn nhớ những kí ức liên quan đến người đó tôi mới có thể lựa chọn như vậy, còn nếu sống thêm một kiếp khác thì e là...” Đôi mắt của Astral tối lại, nét cười trên môi phảng phất sự vỡ vụn: "Linh hồn này, kiếp sống này thuộc về chính tôi của lúc này và tôi muốn dùng nó cho chính ước nguyện của tôi.”

"Cậu...! Tên ngốc này, cậu thật là...!” Hikaru tức muốn giậm chân rồi nhưng rốt cuộc nén xuống, nén thêm vài lần thành tiếng thở dài bất lực: "Tôi chỉ— Haizz, tôi không muốn bất kì ai trong các cậu gánh chịu rủi ro, dù cho nó... Aizz...!” Bàn tay nắm lại thành quả đấm run rẩy, cậu lại trút thêm tiếng thở dài rồi hạ quyết tâm: "Thế này đi, tôi sẽ đồng hành cùng cậu. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó tôi sẽ ngăn lại trước khi sự việc trở nên nghiêm trọng hơn, cậu thấy thế nào?"

(Yu-gi-oh! Zexal) Fluttering in the eyesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ