Chương 69 - Đấu tranh

1.8K 135 21
                                    


La Lâm Y một lời nói bén nhọn như thế, cơ hồ kinh động toàn bộ lão trạch. Chưa được một khắc, già trẻ liền tề tụ ở trong phòng lão thái thái, bộ dáng đều trợn mắt há miệng đứng đàng kia.

Cửa phòng đóng chặt, bây giờ là thời điểm hội nghị gia đình.

Lão gia tử mới vừa bắt đầu giữ lấy một chỏm râu đang vuốt không ngừng, bạn già thì đang nhắm mắt dưỡng thần, thoạt nhìn chuyện không còn liên quan, cũng đem cháu gái nhỏ bảo hộ ở bên cạnh. Con dâu út sắc mặt đã xanh mét, đang trước mặt mọi người Văn gia trực tiếp gọi điện thoại cho lãnh đạo đơn vị của cháu gái, bà mở miệng nói xin nghỉ tất nhiên là bao lâu đều được, bên kia sợ là hỏi cũng không dám hỏi đã đồng ý.

Nhìn bà khư khư cố chấp mọi người vẫn còn đang trầm mặc, đây không phải là chuyện khác, là liên quan đại sự cả đời của tiểu hài tử nhà mình. Việc này, tự nhiên so với bất cứ chuyện gì đều trọng yếu hơn.

Cảm thấy choáng váng nhất chỉ sợ sẽ là văn bảo Hoa, nàng được đỡ ngồi trong một cái ghế, sờ lưng ghế dựa lại cảm thấy quá mức lạnh lẽo, ngay cả tim cũng theo đó gắt gao co rút lại.

Nghe được tên Già La cùng Thập Thất dính liền nhau, trong nháy mắt nàng thì có dự cảm bất hảo, đến khi nghe rõ tiểu thẩm thẩm lên án, nàng quả thật chính là phát ngốc. Mọi người vẫn trầm mặc, ai cũng không động trước, Già La mặt không biểu tình mà giống như đang đợi hình phạt, nhưng cố chấp trên mặt lại cũng là giống như sắt băng lãnh cứng rắn không cho cự tuyệt. Văn bảo Hoa không chút nghi ngờ, nếu như lúc này người nào nói một câu nó không muốn nghe, thì quan hệ nó cùng mọi người sợ rằng sẽ bắt đầu đổ bê-tông thành những khối khó có thể cắt đứt.

Nói tóm lại, đây là chuyện khiến trái tim không thể nào bình thường mà đập nhất. Không có người nào đi ngăn cản, tiểu thẩm thẩm đã bắt đầu yêu cầu đem dây điện thoại trong nhà toàn bộ tháo ra, thậm chí muốn thu điện thoại di động của Già La, thoạt nhìn muốn đem nó tạm thời nhốt trong nhà, Văn Bảo Hoa thở dốc rất chật vật, nàng thật nhanh quyết định, tinh tế rên rỉ ra.

Không khí chấn động bị đọng lại, ánh mắt của mọi người đều chuyển hướng Văn Bảo Hoa, thấy nàng sắc mặt khó coi, liền đều động đậy.

Lão thái thái nghi ngờ nhìn nàng, có chút không chắc cháu gái này có phải hay không cũng giống như mình đang giả bộ, thế nhưng nàng chính là phụ nữ có thai, hiện nay ở nhà địa vị lớn nhất, cho nên luống cuống tay chân đem nàng đưa đi bệnh viện liền thành việc cấp bách.

Bất quá Văn Già La nghĩ, chị ấy chắc là thực sự khó chịu, trong lòng không khỏi có một chút áy náy. Nhưng thật chỉ có một chút, đối với cô thích Từ Thời Thê, cô sẽ không có bất kỳ lo lắng phụ lòng đối với người nào, chí ít bây giờ tuyệt đối là như vậy.

Vốn dĩ không cần nhiều người đến vậy đưa đi, thế nhưng tất cả mọi người đi rồi, gồm cả Văn Châu trong đó. Đi ra ông liếc mắt nhìn con gái, ý bảo cô phải cùng mẹ mình đàm luận cho tốt. Tựa như vợ ông nói, dưỡng dục chi ân, có một nửa là công lao của bà ấy, mang thai mười tháng khổ cực, bà được quyền cuồng loạn phát tiết bất mãn trong lòng cùng với không cam lòng.

[BHTT][EDIT] Đầu ngón tay - Mộ Thành TuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ