[Chap 48]: Sự Khác Lạ

126 20 6
                                    


Chap nữa nè... Bù hổm giờ nha tại Au bận quá😅 một phần cũng mất dần cảm xúc nên Au khó viết!!

***
"Em lên đây làm dì?" anh hỏi

"Tìm anh!" cô nhanh chóng trả lời bước từng bước lại gần anh

"Tìm tôi làm dì. Chuông reo nãy giờ  rồi" Giang quay mặt đi lại nơi ngủ yên tĩnh của mình

"Thì ra nãy giờ anh trốn ở đây! Coi bộ chỗ này cũng được lắm vậy mà giấu riêng một mình đồ ích kỷ" cô mặc kệ Giang đang đuổi mình đi tự nhiên như nơi này của mình

"Tôi bảo em về lớp chuông reo em không nghe à!" Giang nhìn chăm chăm cô muốn trả thù lúc nãy luôn

"Đồ ích kỷ. Em ở đây thì sao?" cô bĩu môi

Phương ngồi dựa đầu vào tường đọc sách chăm chú

"Em dám trốn tiết" anh cau mày bình thường siêng năng lắm mà ta

"Anh nghĩ chỉ có anh mới được làm vậy hả Võ Thiếu Gia" cô nhếch môi

"Được thôi!"

Giang đi lại ngồi cạnh cô, mỗi người đọc một cuốn sách riêng của mình mãi một hồi lâu anh lên tiếng

"Chán quá!" anh vươn vai thở dài

"Anh cũng biết chán?" Phương cười

Giang bóp cái má phúng phính của cô quay sang đối diện mình chọc

"Ngồi cạnh em tôi mới chán"

"Anh còn giận em đúng không?" cô nhóp nhép vài tiếng nói khi cái má đỏ ửng lên hết

"Ừ...ai bảo em nhìn thằng con trai khác" anh chọc thêm

"Buông tay ra được rồi đó" cô đau tưởng tượng cái má no tròn này mà in hằn dấu tay Giang chắc anh mạnh tay cỡ nào

"Em sai mà còn dám ra lệnh với tôi" Giang ấn mạnh các ngón tay hơn

"Aaa đau. Thế bây giờ anh muốn dì" cô nhăn nhó kêu đau

"Muốn hôn em. . ."

Cô chưa nghe rõ đã bị Giang ngấu nghiến đôi môi mọng của mình. Anh bỏ bàn tay ra luồn ra sau cổ cô kéo mạnh về phía mình hơn nữa, kĩ xảo chuyên nghiệp làm cô không thể nào đỡ nổi nụ hôn mạnh bạo này. Anh luồn lưỡi vào tìm tòi bên trong cô. . .

Hai người quấn quít một hồi lâu cho đến khi cô không thể thở nổi thì anh mới luyến tiếc cắn nhẹ rồi buông ra, đôi môi của cô giờ đây sưng lên lại càng thêm đỏ. Anh nhìn con mèo nhỏ trong lòng không người thở gấp, lại nhìn xuống xuonge quai xanh lộ rõ thì chuyển mục tiêu xuống dưới mà gặm nhấm

Cô chưa kịp lấy lại hơi thì đã bị một màn kích thích khiến thần kinh tê liệt, đôi tay không yên phận mò đến ngực cô mà sờ mó. Lúc này cô như một món đồ chơi để hắn tùy ý nhào nặn vậy!

"Ưm. . . Đây là trường học. . . Buông em ra. . .ưmm!"

Nghe tiếng rên vô thức kêu dừng lại của cô anh càng kích thích hơn, tay thô bạo tháo 2 nút áo ở trên làm hở rộng, phần động tác cũng nhanh gấp 10 lần lúc nãy...

Chẳng hiểu sao mới có mấy phút hun hít mà cô đã bị anh bế ôm trọn vào lòng lúc nào không hay. Chỉ có khuôn mặt, giọng nói anh mới làm cô phân tâm

[CaBi] "❤Tiểu Hầu...Tôi Yêu Em❤"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ