chương 5

34.2K 1.7K 163
                                    

Diệp Phồn cúi đầu, nhìn mũi chân, trong lòng không khỏi bất an, nếu cô giáo còn chưa tin thì làm sao bây giờ, đều là cậu không tốt hại Lý Thiệu Quân bị cô giáo trách cứ, cậu thật vô dụng, nghĩ nghĩ ánh mắt có điểm đỏ, kì thật Diệp Phồn cũng không phải loại người thích khóc lóc.

Cậu chờ cô Giản nói gì đó, nhưng là cô giáo vẫn không lên tiếng, cậu có chút nghi hoặc ngẩng đầu, thấy cô Giản cũng đang ngẩn người.

Cơn xúc động đang muốn dâng lên lại dừng lại, Diệp Phồn nhỏ giọng kêu: "Cô à.."

Giản Phỉ không phải hài tử ba tuổi, sẽ không bị Lý Thiệu Quân nói câu đầu mà cứ thế cho qua, nhưng hiện tại Diệp Phồn lại đối mình nói cùng Lý Thiệu Quân là bạn bè, đây quả thật là sự tình mà nàng không nghĩ đến.

Diệp Phồn tính tình thế nào nàng biết, nói chuyện có độ tin cậy rất lớn, là học trò mà nàng rất yên tâm, chính là có chút buồn, bình thường đối với ai cũng thực ôn hòa, ở chung thực ra không khó, nhưng cũng không có bằng hữu tốt nào, huống chi là Lý Thiệu Quân khuôn mặt luôn lạnh lùng này, bọn họ cũng vừa mới biết nhau một ngày, thật sự khó làm cho người ta tin tưởng.

"Diệp Phồn, em cùng trò ấy thật sự là..." Giản Phỉ lấy lại tinh thần hỏi cậu.

"Em cùng Diệp Phồn rất có duyên, rất muốn kết giao làm bạn bè". Lý Thiệu Quân tiếp lời mà Giản Phỉ chưa kịp nói xong, nghiêng đầu nhìn Diệp Phồn, ánh mắt trở nên ôn nhu, nói: "Diệp Phồn thực sự rất tốt".

Vốn xấu hổ đến không dám nhìn ai, Diệp Phồn quay đầu nhìn về phía Lý Thiệu Quân, nghe hắn đánh giá chính mình, có chút ngượng ngùng, lại bởi vì Lý Thiệu Quân nói bọn họ là bạn, trên mặt không chỉ có vui mừng, còn có chút không tin, cậu không thể tin được!

Lý Thiệu Quân nhìn hốc mắt Diệp Phồn có chút đỏ lên, lông mi còn dính nước, biết đối phương nhất định vì chuyện của hắn mà sốt ruột, nghe được chính mình trong lời nói kia, lại thấy chính mình ở trong con ngươi trong suốt kia, bộ dáng thụ sủng nhược kinh, vui sướng trong lòng biểu lộ hết trên mặt, làm cho hắn tâm tư cũng không tự giác tốt lên, vẻ mặt cũng trở lên ôn hòa.

Vẻ mặt luôn lãnh khốc giờ đây dần tan chảy, khóe mắt mang theo ý cười làm cho gương mặt càng thêm đẹp trai thậm chí có chút xấu xa, Diệp Phồn nhìn đến mức nhất thời ngây người.

Giản Phỉ nhìn đến khuôn mặt vẫn luôn lạnh băng cư nhiên cười lên, đối với Diệp Phồn cảm thấy thực không nói lên lời. Xem hai người hỗ trợ nhau như vậy, cảm thấy bọn thật đúng là bạn bè tốt, nàng cảm thấy khả năng chính mình thật sự hiểu nhầm, bất quá cũng thực vui mừng, Diệp Phồn với bạn mới ở chung tốt như vậy, còn trở thành bạn bè tốt, thật là chuyện hay.

"Khụ, khụ, Lý Thiệu Quân, xin lỗi, là ta hiểu lầm trò". Giản Phỉ không Phải cái loại tiểu nhân, hiểu lầm học trò mình cũng hào phóng giải thích.

"Không có việc gì, cô, bọn em có thể đi chứ?" Lý Thiệu Quân vốn không thèm để ý, nhớ tới Diệp Phồn đi học còn rất chăm, chủ động đưa ra ý kiến rời đi, không muốn chậm trễ việc học của Diệp Phồn.

"Được rồi, các em trở về lớp đi, tuy rằng ta hiểu lầm, bất quá, theo quy định, đùa giỡn trong giờ học là không đúng, vẫn là lần sau vào học đúng giờ, lần sau không được lí do gì nữa, Diệp Phồn, em chú ý làm gương cho bạn."

[ĐAM MỸ] ĐƯỢC THIẾU GIA NGỒI CÙNG BÀN BÁ ĐẠO SỦNG ÁINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ