Chương 155: Thân Phận Của Anjoye

295 2 0
                                    


Xuyên thấu qua khoảng nhỏ kia, Nhạc Yên Nhi thấyphía ngoài là trời xanh bao la, tiếng nước tung bọtcuồn cuộn truyền vào tai khiến cô dần tuyệt vọng.- Chúng ta đang trên biển?Nếu như đang ở đất liền, chí ít cô còn có thể mongchờ Dạ Đình Sâm tới cứu, nhưng Anjoye lại đưa côra biển, biển rộng mênh mông làm sao Dạ Đình Sâmtìm nổi?Thấy vẻ tuyệt vọng của Nhạc Yên Nhi, Anjoye nhưđang nhìn thấy một việc vui mừng, đắc ý cười rộ lên.- Em đã nói sẽ đưa chị tới một chỗ rất vui mà, chắcchắn chị sẽ thích. Sao nào, không tệ ha?Nhạc Yên Nhi nhìn xoáy vào Anjoye:- Đến bây giờ cậu nói thật với tôi được chưa? Cuốicùng thì cậu là ai? Thân phận giả, vậy chỉ sợ cái tênnày cũng chẳng phải là thật nhỉ?Anjoye nghe cô hỏi vậy thì cười híp mắt, lắc đầu:- Chị à, chị hiểu lầm rồi, tên em là Anjoye thật đấy,không lừa chị đâu, chỉ là em che giấu một chi tiếtnhỏ xíu thôi. Em xin tự giới thiệu một lần nữa, emtên Anjoye, họ Dạ, là em trai Dạ Đình Sâm, cũng làcậu hai nhà họ Dạ.

###Các bộ truyện tranh vs tiểu thuyết hấp dẫn nhất chỉ có tại Mê đọc truyện###

Nhạc Yên Nhi giật mình, kinh ngạc nhìn người trướcmắt.Dù cho nghĩ nát óc đi nữa, cô cũng không ngờ nổingười này chính là cậu hai luôn có hành tung bí ẩncủa nhà họ Dạ, Anjoye Dạ!Cho nên ngay từ khi vừa kết hôn, cô đã rơi vào bẫycủa Anjoye!Vậy mà cô vẫn luôn tin mọi chuyện là thật, luôn đểlộ tất cả mọi chi tiết khi mình ở bên Dạ Đình Sâmcho kẻ này!- Cậu! Hèn hạ! Vô liêm sỉ!Nhạc Yên Nhi giận dữ mắng.Nghe thấy câu mắng chẳng đâu vào đâu của NhạcYên Nhi, Anjoye chỉ cười, y lơ đãng nhấp một ngụmrượu.- Đánh giá của chị và Dạ Đình Sâm về em quả là vôcùng nhất trí, em vẫn luôn không hiểu nổi vì sao anhta thích chị, bây giờ thì đã thấy hai người có điểmgiống nhau rồi đấy. [Xem full: medoctruyentranh.net]


Nhạc Yên Nhi tức đến độ mắt cũng sắp nảy lửa, cônghiến răng:- Cậu đưa tôi đến đây là muốn làm gì?Anjoye đi tới bên giường, quan sát Nhạc Yên Nhi từtrên xuống dưới, nhìn đến độ Nhạc Yên Nhi cảmthấy sợ hãi rồi mới lắc đầu:- Bé quá.Nhạc Yên Nhi sững sờ, câu này có ý gì?- Ngực bé thế này chỉ sợ có mình tên chẳng nhìnđược mấy người phụ nữ như Dạ Đình Sâm mới chịuđược. Mà thôi cũng thông cảm, dù sao cũng là lầnđầu được ăn thịt heo mà.Thịt heo?!Mày mới là thịt heo! Cả nhà mày đều là thịt heo!Nhạc Yên Nhi giận đến đỏ bừng mặt, cô chỉ hậnmình không thể bật dậy mà đánh cho tên kia mộttrận, thế nhưng tay chân đều bị trói, cô chỉ có thểdùng miệng để biểu đạt phẫn nộ của bản thân:- Đồ lưu manh! Nhìn cái gì?!Anjoye mỉm cười:- Tò mò thôi, dù sao chị cũng là người phụ nữ đầutiên mà anh trai em thích sau bao nhiêu năm mà, emphải nghiên cứu cẩn thận xem vì sao một ngườitướng mạo bình thường, dáng như tấm phản, IQ cònthấp thế này anh ấy yêu thích chứ.Nhạc Yên Nhi gằn từng chữ:- Không liên quan gì đến cậu!Anjoye bỗng đặt tay lên cánh tay Nhạc Yên Nhi, nơinào bị ngón tay xẹt qua, nơi đó liền nổi da gà.- Chị nói xem, nếu chị mang thai con của tôi thì anhtrai tôi còn cần chị không?- Cậu nói gì?Nhạc Yên Nhi cứ nghĩ mình nghe nhầm.Anjoye cười như một đứa bé ngây không hiểu sựđời, chỉ là trong mắt lại ánh lên sự độc ác.- Thật ra chuyện anh cả có phải gay không cũngchẳng quan trọng, chỉ cần gia tộc biết đến chướngngại tâm lý của anh ta, biết anh ta không thể khai chitán diệp cho gia tộc thì chị nghĩ anh cả còn có thể kếthừa sản nghiệp của gia tộc à? Mà chị là người phụnữ duy nhất được anh ấy để ý trong mười mấy nămnay, nếu chị mang thai đứa con của em thì chắc hẳnđó sẽ là đả kích cực lớn với anh ta, có khi cả đời nàyanh ta cũng không muốn đụng vào bất cứ người phụnữ nào nữa cũng nên.- Đừng nằm mơ, không đời nào tôi có con của cậuđược.Cô sẽ không giúp Anjoye hại Dạ Đình Sâm, đừngnói đến chuyện này còn hại đến chính cô, Nhạc YênNhi dứt khoát từ chối.- Cô gái ngốc nghếch ơi, chị không biết rõ tình hìnhbây giờ rồi, chị cho là em đang hỏi ý kiến chị à?Chúng ta sẽ ở trên du thuyền một tháng, trong mộttháng này chị sẽ là người phụ nữ của em, em sẽ cốgắng để chị có bầu ha.- Cậu điên rồi! Anjoye, cậu biết mình đang làm cáigì ư?[Xem full: medoctruyentranh.net


Nhạc Yên Nhi hoảng sợ, cô thấy Anjoye đang tớigần, anh ta không hề không đùa.Tay chân cô không ngừng giãy giụa, tơ lụa tạo thànhdây trói rất chắc, dù chúng không cứa lên da thịtmềm mại của cô nhưng có thể đảm bảo cô khôngvùng ra nổi.Anjoye vuốt ve cánh tay Nhạc Yên Nhi, cẩn thậncảm nhận rồi bình luận, lời nói có ý tán thưởng:- Dù ngực của chị nhỏ nhưng da lại rất mướt, cuốicùng cũng tìm được một ưu điểm rồi, không đến nỗiăn không vào.Một người đàn ông xinh đẹp vừa muốn ngủ vớimình lại vừa chê bai mình đủ kiểu, đây là chuyệnkhông một người phụ nữ nào chịu được.Nhạc Yên Nhi cấp tốc suy nghĩ nhưng không thểnghĩ ra cách nào để thoát thân.Điều duy nhất cô có thể làm là cố gắng kéo dài thờigian.- Cậu cho rằng động đến tôi là có thể gây ảnh hưởngtới Dạ Đình Sâm à? Chỉ sợ cậu tính sai rồi, tôi và DạĐình Sâm chỉ có quan hệ hợp tác thôi, coi như cậuđụng vào tôi, tôi mang thai con cậu thì hắn cũngchẳng thèm để ý đâu. Có khi hắn sẽ tìm người khácđể hợp tác, cậu dùng tôi để gây tổn thương đến DạĐình Sâm, hòng tăng thêm chướng ngại tâm lý củahắn chắc chắn sẽ không đạt được mục đích.Anjoye không hề thay đổi ý định vì những lời nàycủa Nhạc Yên Nhi, chỉ cười khẽ:- Xem ra chị thực sự chẳng biết gì về Dạ Đình Sâmcả, chị nghĩ là bất kỳ người phụ nữ nào cũng có thểđến gần anh ta à? Sau sự kiện mười năm trước, ngaycả mẹ anh ta cũng chẳng tới gần anh ta được, thếnhưng chị là ngoại lệ. Hai người ở cùng nhau lâunhư vậy, anh ta đã phá lệ làm biết bao điều vì chị màchị nghĩ anh ta chỉ coi chị như đối tác thôi à?Những chuyện này, làm người trong cuộc Nhạc YênNhi không thấy rõ, nhưng ngược lại Anjoye lại rấthiểu. [Xem full: medoctruyentranh.net]


Anjoye vừa nói vừa di chuyển tay ra sau lưng NhạcYên Nhi.- Được rồi, đừng nói mấy lời mất hứng thế, một khắcđêm xuân giá ngàn vàng, chúng ta ngủ đã rồi nóisau.Nói rồi, một tay anh ta định cởi chiếc áo ngủ viềnren của cô ra, trong cặp mắt hoa đào là hưng phấn vàkích động.- Cút! Đừng động vào tôi!Nhạc Yên Nhi giãy giụa trong tuyệt vọng, thế nhưngcô không thể tránh thoát được.- Đừng làm ồn, em không phải Dạ Đình Sâm, sẽhiểu phong tình hơn hắn. Em thương hoa tiếc ngọclắm, chỉ cần chị ngoan thì em cũng chẳng làm gì chịđâu, coi như nghỉ phép thôi mà, trong một tháng nàychắc chắn chúng ta sẽ rất vui vẻ.Anjoye cúi người xuống, chuẩn bị hôn.- Nhị thiếu, không ổn! Người của thiếu gia đuổi tớirồi!Ngay lúc này, một tiếng báo cáo kinh hoàng vanglên ngoài cửa.


Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.
Kết hôn chớp nhoáng- Tổng tài ly hôn điWhere stories live. Discover now