Chương 132: Rượu Vang Bị Đổ Rồi

293 1 0
                                    


Nhạc Yên Nhi được Dạ Đình Sâm và Baker nhắc tới lúc này đã ăn uống no nê rồi.

Không có ai đến làm phiền lại không cần đi xã giao, Nhạc Yên Nhi đánh chén rất vui vẻ, quên cả việc khống chế cân nặng.

Ăn xong còn uống thêm một ly rượu mùi nhân viên phục vụ mang tới, cô hạnh phúc đến híp cả mắt lại, sau đó lau miệng một cách tao nhã, đứng dậy chuẩn bị đi dạo quanh hội quán.

Không thể không nói, hội quán Baker không hổ danh là nơi cao cấp của thành phố A, khắp nơi không chỉ trang hoàng đẹp đẽ sang trọng, không hề có hương vị nhà giàu mới nổi mà ngược lại, còn mang theo hơi thở nghệ thuật.

Từng cái bình hoa trong hội quán đều được vận chuyển từ châu Âu theo đường hàng không, những đoá hoá cắm bên trong cũng được thay mới vào mỗi buổi sáng.

Trên trần nhà ngoài hành lang, phù điêu được khắc bởi chính tay những bậc thầy Belgium, tất cả đều đẹp đẽ và vô cùng xa hoa.

Nhạc Yên Nhi vừa đi vừa ngẩng đầu ngắm những bức phù điêu, không nhịn được tán thưởng.

Không ngờ lúc này va phải thứ gì đó, lực va chạm cực mạnh khiến cô lùi về sau hai bước.

Nhạc Yên Nhi đi giày cao gót, vất vả lắm mới đững vững được, ngẩng đầu, trông thấy một ông chú trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt béo ị, ánh mắt mơ màng vì uống say, mang đến cho người khác cảm giác không đàng hoàng.

Về lý mà nói, Nhạc Yên Nhi ngẩng đầu ngắm phù điêu, người trước mặt có thể thấy được động tác của cô, chỉ cần đi chếch về phía bên cạnh là có thể tránh được va chạm, nhưng người đàn ông này lại đụng thẳng vào cô, vừa nãy hai người va chạm nhau không nhẹ, Nhạc Yên Nhi quả thực có điểm nghi ngờ người này cố tình.

.•♥•.¸¸.•♥•Theo dõi những bộ truyện sốt xình xịch của năm có tại Mê đọc truyện•♥•.¸¸.•♥•.¸

Có điều ông chú này cũng chịu thiệt rồi, ly rượu vang ban đầu cầm trên tay bởi vì cú va chạm bất ngờ mà đổ hết lên người, trước ngực áo bộ tây trang màu xám tro thấm một khoảng đỏ sẫm.

Vì vậy Nhạc Yên Nhi vẫn xin lỗi trước:

- Ngại quá, va phải ông rồi, vừa nãy tôi không để ý xung quanh.

Gã cười ha ha, trên mặt càng lúc càng thể hiện rõ sự bỉ ổi, chỉ vào vết rượu trước ngực, nói:

- Va phải tôi cũng là chuyện nhỏ thôi, nhưng bộ quần áo này do nhà thiết kế đẳng cấp của Italy may thủ công, là bộ vest mà tôi thích nhất, cú va của cô làm nó hỏng mất rồi, đau lòng quá đi.

Nhạc Yên Nhi đánh giá một lúc, từ đường may nét cắt có thể nhìn ra bộ vest này đúng là không tầm thường, trong lòng càng thêm áy náy.

- Có lẽ tôi không đền nổi bộ quần áo của ông, nhưng cũng không phải là không thể giặt sạch vết rượu vang, tôi sẽ gửi ông tiền giặt là, ông xem thế có được không?

Nhưng gã lại cười, lắc đầu nói:

- Tiệc rượu vừa mới bắt đầu thôi, một lát nữa còn có buổi bán đấu giá, tôi có thể mặc bộ quần áo bẩn này cả một buổi tối sao, cô nói xem mặt mũi tôi để đi đâu được? Thế này đi, tôi cũng không bắt cô phải đền, cô lau cho tôi thì chuyện này coi như xong.

Kết hôn chớp nhoáng- Tổng tài ly hôn điWhere stories live. Discover now