19.

669 72 14
                                    


- Hậu!?

Tiến Dụng quay ra nhẹ giọng gọi Văn Hậu còn đang ngủ yên trên lưng mình. Mong rằng cậu nhóc kia sẽ tỉnh giấc, sau khi cố gắng mở cửa nhưng tiếc rằng nó bị khóa, mà hắn lại không muốn làm phiền mọi người ở bên. 

- Ưm... 

Văn Hậu trở mình, xoay người trả lời thay cho tiếng gọi của Tiến Dụng, nhưng rồi lại tìm tư thế khác tiếp tục giấc ngủ của mình. Nhìn bộ dạng chẳng muốn tỉnh dậy kia, hắn đành thở dài, cố gắng tìm kiếm chiếc chìa khóa trong hai bên túi áo của người trên lưng. Một hồi chật vật với việc đỡ cậu cùng tìm chìa, cuối cùng hắn cũng lôi ra được chiếc chìa khóa sáng bóng trong đêm đen. 

Mở cửa phòng, tiến về giường, cố gắng nhẹ nhàng đặt người cậu lên, cởi giày rồi chỉnh lại góc chăn. Sau khi chuẩn bị xong cho Văn Hậu, Tiến Dụng mới dám thở ra một hơi, may quá người kia không bận giấc. Hắn toan đi về thì con tim không nhịn được, đứng lại thêm chút nữa. Chầm chậm cảm nhận từng tiếng thở đều đều, chầm chậm ngắm nhìn em, chầm chậm chạm vào bóng dáng của bình yên, chầm chậm thêm thích em... 

Ánh điện mờ ảo ngoài kia, hắt vào trong phòng, đủ khiến hắn khắc rõ khuôn mặt yên bình của người kia sâu thêm chút nữa vào tâm khảm. Mặc dù đã nhìn từng đường nét kia đến hàng nghìn lần nhưng mỗi lần con tim đều mang cảm xúc khác nhau, có khi rộn ràng tươi vui khi thì thổn thức đến nhức nhối, có khi là yên bình êm dịu khi là đớn đau đến câm lặng. Ánh mắt lướt xuống đôi môi thỉnh thoảng bặm lại kia, bất giác đưa tay lên môi mình, trí óc trôi về nụ hôn vội dưới đêm đen. Nụ hôn trộm, vụng về đầy vội vã nhưng đủ kéo tất thảy men tình của thế gian đổ vào mảnh tình nhỏ, để hắn trầm mình, u mê không lối thoát. Hơi ấm dịu ngọt như vẫn còn vương vít trên mái tóc mảnh, trượt qua rèm mi cong cong để rồi mất hút trên khóe môi còn nặng nỗi tương tư. 

Vuốt nhẹ lại vào sợi tóc xòa trước mái Văn Hậu, Tiến Dụng cười một tiếng ôn nhu. 

Mong rằng khi ánh nắng đầu tiên của ngày mai chạy trên mái tóc của em, thì những kí ức về đêm nay sẽ theo nắng trở về với mây trời. Chỉ riêng mình hắn ôm cho mình chút hơi ấm phảng phất còn đọng trong tiếng thở. Để mỗi khi đêm xuống, khi mà nỗi nhớ đầy ra khỏi ngăn tim vốn đã chật ních vì chứa bóng dáng của em, khi hắn lại oằn mình đổ lòng giữa cô đơn, thì hắn sẽ lôi mảng kí ức mờ nhạt nhưng mang bóng của hơi ấm này, làm ngọn lửa bé nhỏ nơi trái tim đã héo tàn trong giá lạnh. 

Và khi ngày mai đến, hắn sẽ trở về là Bùi Tiến Dụng là người anh của Đoàn Văn Hậu, là một người đồng đội thân thiết của em, chỉ tình cờ bắt gặp nhau giữa lòng thành phố vội vã. 

Cúi xuống đặt nụ hôn trên trán em, hơi thở dịu nhẹ chập chờn bên cánh mũi, luẩn quẩn vào trí óc. Thoáng chốc, hắn thấy mùi nắng vương trên môi. Mùi nắng cháy nhẹ, hiu hắt, bóp vụn đượm vào ngăn tim, đậm màu khoảng trời thương nhớ.

Yêu em 

Thương em 

... 

Tiến Dụng thở một hơi, xoay người tiến ra ngoài, chậm chạp đóng cửa lại mong có thể nhìn thấy cậu thêm một chút. Kẻ mang danh tương tư luôn ngu ngốc như vậy, ích kỷ chỉ biết giữ riêng mình mảnh tình ngọt ngào trong câm lặng. Nhưng tình đâu chỉ ngọt mà còn là đau là sầu, vẫn ngu muội không dứt không buông. 

Trăng đã lên cao, ánh sáng mờ ảo, êm dịu, giống như tấm voan mỏng phủ lên trần thế, theo gót ái tình lòng ai. 

Có lẽ Tiến Dụng không hay biết rằng, khi cánh cửa khép lại cũng là lúc giọt lệ tràn trên khóe mi kia, trôi vụt vào đêm đen. Giống như giọt nước rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, từng gợn nước loang ra,  chạm khẽ vào nơi sâu thẳm nhất của kí ức. 

Hơi ấm của nụ hôn dịu trên trán hư thực vương lại, vấn vít len lỏi vào ngách tối của ngăn tim, nơi mà đã dùng cả ngọt ngào lẫn đắng cay của một thời phủ lên, tưởng như sẽ trôi vào dĩ vãng mãi mãi. Vậy mà chỉ cần thoảng qua một hơi ấm chẳng rõ thực hư, đã phủi đi tất cả. Giống như cơn gió năm ấy, thổi vào lòng những rung động đầu tiên ngỡ ngàng đến si mê. Giống như màu nắng năm ấy, ấm áp mà cháy nhuộm cả khoảng trời không tên. Và giống như nụ cười năm ấy, vắt ngang tim một giây ngây dại mà lỡ bước vào chốn tương tư. 

Năm ấy, bất chợt quặn lòng trở về với những nhớ nhung đến đớn đau. 

[205] Tương tưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ