Tôi nhớ cách đây không lâu Hoắc Thời An nói hắn có clone, trên đó toàn mấy cái thi từ ca phú.
Lúc đó tôi còn tưởng hắn khua môi múa mép với mình.
Ai ngờ thế mà hắn lại biết viết thật.
Không biết mấy năm qua thời gian đối xử tàn nhẫn với Hoắc Thời An thế nào, biến một sinh viên trường đại học kỹ thuật trọng điểm trở thành ngôi sao, hứng lên còn viết thơ ca sến súa.
Sến đến độ chảy nước.
Thực ra tôi đọc hai câu trước đã không muốn xem nữa, thấy gớm à, đọc hết như vậy chỉ đơn giản vì chứng cưỡng chế.
Đọc xong tôi có cảm giác hư hư ảo ảo kinh hãi như bị tẩy não.
Hoắc Thời An ho khụ hai tiếng, "Thế nào?"
Tôi giữ quan điểm "Mỗi một tác giả nguyên sang đều đáng được tôn trọng cổ vũ" mà nói, "Thông tục dễ hiểu, rất hay."
Hắn bất mãn nhướng mày, "Thông tục dễ hiểu là cái gì hả?"
Tôi mặt không đỏ tim không run mà nghiêm túc nói, "Đó là cảnh giới tối cao."
Không đợi hắn áp sát, tôi liền đọc thơ hắn viết ra.
"Đừng quên đêm hôm cô quạnh, còn có anh; đừng quên tháng ngày mê man, còn có anh; đừng quên hạnh phúc đong đầy, còn có anh..."
Lúc bấy giờ da mặt hắn trở nên mỏng dính, ngắt lời tôi, "Xem là được rồi, đọc cái gì mà đọc."
Tôi đang định nói chuyện, lại nghe thấy hắn khoe, "Anh dùng phép lặp từ đấy."
".............."
Tôi vuốt bài thơ sến sẩm Hoắc Thời An viết trong lòng bàn tay mà nghiền ngẫm.
Đại ý chính là dù lúc tôi vui vẻ hay buồn bã, hắn sẽ luôn ở bên, cùng tôi trải qua mọi chuyện.
Nghiền ngẫm ra ý nghĩa rồi, dường như bài thơ không còn sến sẩm như vậy nữa.
Tôi nhìn vành tai còn ửng đỏ của hắn, "Có gì ăn không? Em đói."
Hắn từ từ liếc mắt lườm tôi, "Nếu chân anh không bị gãy, đã ăn em từ lâu rồi."
Tôi nhìn hắn ba giây, biết hắn lại dở chứng rồi, "Mấy năm qua anh sống thế nào vậy?"
Hắn lại từ từ liếc nhìn tôi, "Dựa vào mơ."
"....."
Hắn trưng bộ dạng ưu thương "Để anh kể cho em anh đau đớn nhường nào" bảo rằng, "Trong mộng ăn thịt, tỉnh dậy ăn chay."
"........."
"Anh nói thật đấy." Hắn nhìn chòng chọc tôi, "Từ lúc mình chia tay, em có mơ thấy anh không?"
Tôi bình tĩnh lắc đầu, "Không."
"Ờm." Hắn cười gằn, "Chém gió là con chó."
Tôi, "......."
Im lặng một lúc, Hoắc Thời An lại hỏi tôi, bộ dạng nghiêm túc đàng hoàng cứ như đang cùng tôi thảo luận chuyện thị trường chứng khoán, "Có mơ thấy căn gác xép của anh không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Câu chuyện tình cũ rích
RomanceTên truyện: Câu chuyện tình cũ rích. Tác giả: Tây Tây Đặc | Editor: Muối Thể loại: Hiện đại, tình cũ không rủ cũng tới, hoan hỉ oan gia, hài, cường cường, minh tinh x giảng viên, .. GIỚI THIỆU Chuyện tình yêu của tôi cũ rích chẳng đặc biệt, bạn trai...