Trên tay Ngụy Vô Tiện còn cầm chỗ quan trọng của Lam Vong Cơ, ngón tay hắn phủ lên đằng trước, sử lực cọ xát vài cái, quả nhiên nghe thấy một tiếng rên trầm thấp từ Lam Vong Cơ, nhân lúc người này chưa chuẩn bị, hắn xoay người ngăn chặn y. Ngụy Vô Tiện đè ở phía trên, một tay chống giường đá, một tay gia tăng động tác, đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm khuôn mặt băng thanh ngọc khiết vạn năm không đổi của Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ lại lần nữa vươn tay, không có ý đồ đem Ngụy Vô Tiện từ trên người y kéo xuống, mà là hướng bên dưới của hắn, chạm vào dương căn nóng rực của Ngụy Vô Tiện.
Chịu kích thích này , Ngụy Vô Tiện đột nhiên hít sâu một hơi. Hắn cho rằng Lam Vong Cơ muốn học theo hắn, tùy thời lại chiếm thượng phong, không nghĩ tới Lam Vong Cơ lại vuốt vật kia, đem hắn ép sát xuống vào trong lòng ngực y, mở ra các ngón tay đang làm loạn, thỏa mãn đem cả hai căn dương sung mãn vào lòng bàn tay của Ngụy Vô Tiện.
Bộ vị tư mật của hai người cọ sát rạt, làm Ngụy Vô Tiện đồng loạt hư hư cầm, hắn liền trên dưới vỗ về chơi đùa, một trận khoái ý xa lạ xông thẳng ót, bên tai nổ vang, dương vât trong tay mình thình lình trướng đại một vòng, hắn cầm lòng không đậu mà lại lộng vài cái, hai người liền sắp thô to giống nhau, Ngụy Vô Tiện một tay không thể cầm hết, tinh dịch rỉ rã tràn đầy tay hắn, nhất thời liền buông ra, lại lập tức bị gắt gao bao lại, là bàn tay ấm áp của Lam Vong Cơ.
Mười ngón tay thon dài hữu lực của Lam Vong Cơ cùng Ngụy Vô Tiện đan chặt, vết chai mỏng quanh năm luyện đàn của y đè lên đốt ngón tay hắn, một tất khít chặt, trực tiếp chạm vào dương vật của hắn, cảm xúc xa lạ làm sức lực trên tay đột nhiên hư thoát. Lam Vong Cơ vẫn nắm chặt tay hắn tiếp tục động tác khi nãy, tiết tấu không nhanh không chậm, Ngụy Vô Tiện không biết nơi đó có thể ngạnh đến như vậy, hắn rũ mi nhìn, chỉ thấy giữa hai chân một mảnh dâm mĩ, ánh mắt như bị lửa lém mà dời đi, ngước mặt nhìn lên liền thấy ngực Lam Vong Cơ phập phồng không ngừng, nhìn khuôn mặt hắn luôn cho rằng vĩnh viễn không bao giờ gợn sóng hiện tại khó có thể kiềm chế mà thấp suyễn, vành tai như ngọc bạch đỏ hồng đến kinh người.
Hắn đột nhiên nhận ra mình đang làm chuyện gì với ai. Cái ý niệm này quá mức lớn, lớn đến mức hắn không dám thừa nhận, lớn đến mức áp chế hết cảm giác, nổ tung một mảnh rộng lớn trong đầu, hắn mở miệng muốn nói, mới phát hiện không có một chút âm thanh gì, lặng im như vậy lại đinh tai nhức óc hơn bình thường.
Ngụy Vô Tiện bắn ra trong tay hai người. Hắn vô lực buông tay, mềm mại ghé vào trong ngực đang phập phồng của Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ đỡ Ngụy Vô Tiện ngồi dậy. Tinh dịch do Ngụy Vô Tiện bắn tung tóe đáp hết trên cơ bụng săn chắc của Lam Vong Cơ, lúc y đứng dậy liền tí tách chảy xuống phía dưới. Y đem Ngụy Vô Tiện đè trên giường, cuồng nhiệt hôn lên đôi môi tái nhợt kia, tách hai chân hắn ra, đem hạ thể của bản thân dính vào vật đang lên dây của Ngụy Vô Tiện, bắt đầu trừu động vòng eo cọ xát.
Sau khi Ngụy Vô Tiện phóng thích hạ thể quả thật rất mẫn cảm, hắn không tự giác kẹp kẹp chân, môi mỏng đang không ngừng liếm mút trên môi hắn bỗng nhiên tăng thêm sức lực, một đôi bàn tay to đè lại chân hắn, dương vật dị thường cứng rắn lại một lần nữa để giữa hai chân hắn trừu động mạnh mẽ.
YOU ARE READING
[Đồng nhân][Vong Tiện] Ma Đạo Tổ Sư - Khế.
FanfictionNguồn: sideshow_s Link: archiveofourown.org/works/17013522/4103?view_adult=true - Đầu óc nóng lên liền viết. Nguyên tác hướng viết lại, khả năng không phải ngươi tưởng cái loại này ABO báo động trước. Đại khái là đoản còn tiếp; thỏa thỏa HE. -Thiên...