"Vương gia đại giá quang lâm, lão thân sợ hãi."Hắn bình tĩnh, mặt lạnh mở miệng, "Nàng đâu?"
"Nga." Vội vàng hướng tới lầu hai chỉ vào một phòng, "Tiểu Tô ở nơi đó."
Tiểu Tô, chính là Tô Linh Linh, cũng chính là Tấn vương phi, năm đó nàng một thân nam trang chạy đến "Lạc Phượng các" hết ăn lại uống, mọi người đều xưng hô nàng "tiểu Tô", cho nên hiện tại người nơi này vẫn duy trì thói quen như trước.
Lông mày của Long Kí Vân nhíu lại, cánh môi mê người mím nhẹ, như có như không hừ một tiếng, "Nàng thế mà tiêu dao ghê."
Do dự một chút, Hạ đại nương quyết định vẫn là trước tiên thẳng thắn một chút có vẻ tốt, "Vương gia dừng bước."
Người đã muốn bước lên hai bậc thang dừng lại cước bộ (bước chân), nhưng không quay lại.
"Tiểu Tô cùng Diễm Nương đang nghỉ trưa, Vương gia muốn đợi các nàng tỉnh lại hay không... "
Nghe vậy, da mặt Long Kí Vân hơi hơi vặn vẹo, nữ nhân kia là thật không đem trượng phu như hắn để vào mắt sao?!
Đưa tay lau mồ hôi trên trán, Hạ đại nương cố gắng trấn định nói tiếp: "Tiểu Tô nói, nếu Vương gia đến tìm nàng, mời Vương gia thanh toán một chút chi phí của nàng." Nha đầu chết tiệt kia! Nàng là Tấn vương phi, lại ỷ vào thân phận con gái bảo bối của tướng gia đương triều cùng trượng phu của nàng sẵng giọng, lại hại mình khổ.
"Bao nhiêu?"
"Năm trăm lượng." Phí điểm tâm cùng phí chịu kinh sợ.
Long Kí Vân vung tay lên, lập tức có người đưa ngân lượng lên, hắn tiếp tục hướng lên trên đi.
"Vương gia dừng bước." Tú bà lại ra tiếng.
"Nói." Thanh âm lộ ra một cỗ xơ xác tiêu điều.
Hạ đại nương tuyệt đối tin tưởng mình nếu dám có hành động giữ người lần thứ ba nữa, chỉ sợ kết cục sẽ thật thê thảm, nhưng nàng đáp ứng tiểu nha đầu chết tiệt kia rồi, nhất định phải đem lời nói ra.
"Tiểu Tô nói, nếu Vương gia ỷ thế hiếp người, nàng liền lấy cái chết bức bách." Vù vù, cuối cùng nói xong, chiếc khăn trong tay đã bị mồ hôi thấm ướt sũng.
Khuôn mặt nguyên bản đen như mực của Long Kí Vân sau khi nghe xong những lời này, thì sắc mặt lại như mây xé trời trước nay chưa thấy, vạn dặm không mây, thậm chí còn gợi lên một chút cười, "Nàng nói như vậy sao?"
"Đúng vậy."
"Bổn vương cũng không tin nàng sẽ tìm chết."
"Tiểu Tô nói, trên đời này nếu mọi chuyện đều ở trong dự đoán, còn có kinh hỉ gì đáng nói, mà nàng hướng đến đó là người độc thân độc hành, vốn là mọi chuyện ở ngoài dự đoán, bình thường đến cực điểm."
"Quả thật là lời nàng sẽ nói ra."
"Đại nương, ta muốn uống nước ô mai ướp lạnh --" Đột nhiên thanh âm vừa sát nhập đó lại ngưng bặt.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngôn-Hoàn] Vương Gia Sợ Vợ
Short StoryTên truyện: Vương gia sợ vợ Tác giả: Cầu Mộng Số chương: 23 chương Thể loại: Ngôn tình, HE Tình trạng: Toàn văn hoàn