Chương 7

1.5K 76 1
                                    

Từ khi gặp mặt, từ trà nóng, bánh kem, đến mở miệng phối hợp ở trên bàn tiệc, lại đến bây giờ thuốc dạ dày, hôm nay phát sinh giao thoa với Cảnh Tú giống như đèn kéo quân ở trong đầu của Quý Hựu Ngôn chạy qua một lần. Có lẽ là cô suy nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là Cảnh Tú thiện lương thừa hành nhất quán. Nhưng Quý Hựu Ngôn vẫn là cảm thấy, dường như có một cổ nhiệt lưu, từ ngực tràn ra, chảy biến khắp người.

Trên mặt cô nở rộ ra cười không ức chế được, hốc mắt lại có chút nóng lên. Trong đầu xúc động cùng cảm động cuồn cuộn, thúc giục cô nắm hộp một bên lên, sải bước mà chạy ra khỏi cửa phòng.

Chờ thật sự đứng ở cửa phòng của Cảnh Tú, nâng tay lên muốn gõ cửa, Quý Hựu Ngôn mới tỉnh táo lại.

Chính là lúc này đây, khát vọng quá thịnh, cô lại vô pháp dùng lý trí áp lực.

Cô cắn chặt răng, không hề cho mình thời gian lo trước lo sau, nâng tay lên thật cẩn thận mà, khinh khinh nhu nhu mà gõ hai hạ.

Ngoài dự đoán, Cảnh Tú hưởng ứng đến muốn so với cô đoán trước mau rất nhiều. Cơ hồ liền ở một giây sau, cửa phòng bị chủ nhân kéo ra khe hở rộng nửa người, dung nhan của Cảnh Tú xuất hiện ở lờ mờ quang ảnh trên vách tường trắng.

"Có việc?" Cảnh Tú nhíu mày, ánh mắt nhàn nhạt nói.

Quý Hựu Ngôn từ trước hiếm khi thấy thần sắc của Cảnh Tú đối mình toát ra không kiên nhẫn như vậy, hôm nay vài lần bị thái độ của nàng chập đến, trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao. Trước mặt người khác, cô đã có thể giả dạng làm một vị đại diễn thuyết gia xảo lưỡi như hoàng, nhưng đứng ở trước mặt Cảnh Tú, chỉ cần một ánh mắt của nàng, cô liền bị đánh hồi nguyên hình —— biến trở về cái người câm vụng về chất phác kia.

Tay cô vô ý thức mà lắc lư một chút, cảm nhận được cái hộp nắm chặt giữa năm ngón tay, rốt cuộc nhớ tới mục đích chuyến này của mình.

"Vừa mới gặp mặt quá vội vàng, cho nên chưa kịp đưa quà gặp mặt đã chuẩn bị tốt cho chị ." Quý Hựu Ngôn xả ra cười, không có chọc thủng thiện ý đưa thuốc vừa rồi của Cảnh Tú .

Cô mở hộp ra, lộ ra lắc tay bên trong, đưa cho Cảnh Tú, ngữ điệu mềm ấm nói: "Giữa mày một chút hồng là em kiên trì muốn như vậy, Slyvia thực không hiểu, tranh luận với em đã lâu, nhưng em cảm thấy, hẳn là chị sẽ thích." Slyvia chính là vị thiết kế sư người Pháp mà Cảnh Tú thích, trước kia khi cùng đi nước Pháp du lịch, Cảnh Tú từng mang cô bái phỏng qua, rất có giao tình.

Cảnh Tú đang xem thanh hộp lắc tay trong nháy mắt, năm ngón tay nắm chặt ở then cửa trở nên căng thẳng, trong ánh mắt có kinh ngạc không kịp che dấu, có mê mang cùng đau đớn hiện lên.

Quý Hựu Ngôn xem đến rõ ràng, cho rằng Cảnh Tú không thích, không khỏi tâm huyền tới cổ họng rồi.

Thời gian giằng co giống như là chỉ có vài giây, lại dài lâu giống như đến mấy cái thế kỷ như vậy.

"Tôi thực thích." Cuối cùng Cảnh Tú mở cửa phòng lớn một chút, duỗi tay tiếp nhận cái hộp.

Không biết có phải ảo giác hay không, Quý Hựu Ngôn cảm thấy Cảnh Tú rũ mắt nhìn chăm chú lắc tay một lát, lại ngước mắt nhìn phía mình, trong ánh mắt phảng phất nhiễm một chút ấm áp.

[BHTT-EDIT] DƯ TÌNH KHẢ ĐÃI [TS] - TÁC GIẢ : MẪN NHIÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ