Tiếp theo Jeongyeon bắt đầu chân chính bận rộn. Công tác giao tiếp, bộ môn mới khởi động, mỗi ngày đều là làm không hết việc. Từ lúc Mina cùng Jeongyeon cùng một chỗ, ngoại trừ lần trước JunK đến lấy đồ vật, bọn người Jihyo chưa từng tới qua nhà. Nhưng hiện tại, vì tiết kiệm thời gian, nhà của mấy người họ liền thay phiên trở thành phòng họp. Mỗi ngày mấy người thảo luận xong, Jeongyeon đều phải tự mình bận rộn thêm một hồi, mỗi ngày thời gian giấc ngủ chỉ có bốn, năm tiếng. Mina tâm liền thấy đau lòng, ngoại trừ thường xuyên làm cho Jeongyeon chút đồ ăn ngon, còn đối với giường sự càng dễ dàng tha thứ Jeongyeon.
Thời điểm Jeongyeon rốt cuộc thở hồng hộc từ trên người Mina bò xuống, Mina đột nhiên cảm thấy giữa hai người so với quá khứ thiếu quá nhiều giao lưu, tựa hồ hết thảy tất cả thuộc về một loại bình thản, Jeongyeon đối với nàng cũng giống quá khứ trân ái như thế, ý nghĩ như vậy khiến nàng đặc biệt khó chịu.
Jeongyeon là thật sự mệt mỏi, mệt đến nỗi làm xong liền dính vào gối đầu, trực tiếp ngủ. Căn bản quên đi giống như trước kia tại sau đó thay Mina ôn nhu lau chùi thân thể, lại đem người ôm vào trong ngực dỗ ngon dỗ ngọt nàng.
Nghe Jeongyeon nặng nề đều đều tiếng hít thở, Mina có chút uỷ khuất. Hiện tại Jeongyeon mỗi lần làm xong đều trực tiếp ngã đầu liền ngủ, không có ôm, không có giao lưu...Thế nhưng vừa nghĩ đến cô là vì tương lai của hai người cố gắng dốc sức ra mà làm, Mina lại cảm thấy trong lòng băn khoăn.
Trong vòng một tháng Jeongyeon làm xong việc bàn giao, liên đới đem xe, văn phòng, các loại thẻ tất cả đều đệ trình về tập đoàn. Sau đó bên trong tập đoàn kiểm tra, Jeongyeon rõ ràng trả lời vấn đề của tiểu tổ kiểm tra. Trong vòng ba ngày, Jeongyeon đem theo một rương đồ vật của mình, ngồi xe thương vụ JunK vừa mua, rời đi. Tiếp theo mấy ngày, Taecyeon, Amy,JunHo, Jihyo cùng JunK cũng nhao nhao hoàn thành bàn giao công việc, chính thức rời đi Hành Nhất.
Mấy người đều là người làm việc, năng lực hiệu suất đều thật cao. Lại qua hơn một tháng, công ty mới đã đăng ký, cũng tại Seoul thuê mấy gian văn phòng. Vì tiết kiệm tài nguyên, tại đại học CAU cùng đại học Kyung-Hee thuê phòng nghiên cứu thí nghiệm, thuận tiện cho Taecyeon làm nghiên cứu. Công ty mới lần lượt thông báo tuyển dụng một vài nhân viên công tác, ngày chính thức kinh doanh, Jeongyeon cùng mọi người lại đi tiệm cơm ăn một bữa.
Một đêm kia, Jeongyeon uống say, Mina rất ít nhìn thấy bộ dáng Jeongyeon uống say. Rất yên tĩnh, không nháo. Nhưng ánh mắt dính tại trên người Mina, Mina đến đâu, ánh mắt Jeongyeon liền theo đến chỗ đó, Jeongyeon dạng này để Mina trong lòng không mềm không được.
Đêm đó, Mina giúp Jeongyeon tắm rửa, về sau Jeongyeon thanh tỉnh một chút, Mina chủ động đem mình cho Jeongyeon. Tuỳ ý Jeongyeon trên người mình muốn làm gì thì làm, mỗi một lần cắn, mỗi một lần ngậm, mỗi một lần xâm nhập, mỗi một lần rung động đều để Mina lâm thật sâu vào bên trong tình yêu. Nàng lần nữa tự nhủ, chỉ cần là Jeongyeon muốn, nàng có thể đều cho toàn bộ...
Nước mắt thuận theo cái cằm nhỏ ở trước ngực Mina, một giọt, hai giọt...Mina lật người, mặc kệ có thể hay không làm tỉnh Jeongyeon, nàng đem cánh tay Jeongyeon từ trong chăn lấy ra, gối lên dưới cổ, đem mình uốn tại trong ngực Jeongyeon. Mina dùng sức hô hấp lấy hương trà quen thuộc trên người Jeongyeon, nước mắt chảy càng dữ dội.
Lần này, giọt nước mắt của Mina rơi vào trên ngực Jeongyeon.
Jeongyeon đang làm một giất mơ kỳ quái, trong mộng cô hướng phía sâu trong rừng đi đến, Mina ngay tại sau lưng, thế nhưng nàng không ngừng lôi kéo cô lại hướng phía trước đi. Jeongyeon một bên hống, một bên nghĩ muốn tránh thoát tay Mina, nhưng Mina khí lực phi thường lớn. Cuối cùng, Jeongyeon không thể không dùng sức hất tay của nàng ra, thế nhưng để cho cô ngoài ý muốn chính là Mina té nhào vào dưới chân của cô, thống khổ gào khóc. Toàn thân Jeongyeon giật mình, bỗng nhiên mở mắt ra.
Cô nhìn chằm chằm trần nhà đen như mực, trong đầu ông ông trực hưởng. Khi ý thức dần dần khôi phục, cô làm thế nào cũng không nhớ nổi trong mộng lúc Mina một mực lôi kéo cô không cho cô đi lên phía trước đến tột cùng đã nói cái gì, chỉ không ngừng vang trở lại lúc cuối cùng của giấc mộng, Mina ôm chân cô kêu khóc: "Không muốn! Yoo! Em đã vì chị mất đi tất cả! Không muốn rời đi! Không muốn rời đi!"
Mộng cảnh là chân thật như vậy, nhưng cho dù là mộng, Jeongyeon cũng không thể gặp Mina lạnh lùng cao ngạo lại lộ ra loại thái độ khiêm nhường bộ dáng khẩn cầu như vậy. Trong lòng rất khó chịu, cô muốn xoay người, lại phát hiện Mina đã uốn cong trong ngực mình. Cô có chút ngoài ý muốn, cũng có chút mừng rỡ, không nghĩ nhiều nữa, nắm chặt cánh tay, ôm chặt lấy Mina. Một cái ôm này, lại phát hiện người trong ngực không ngừng run rẩy, trước ngực mình cũng lành lạnh. Jeongyeon kỳ quái lấy tay sờ soạng một chút, ẩm ướt...là nước mắt?
Jeongyeon nhanh ngồi dậy, mở ra đèn đầu giường, mượn ngọn đèn hôn ám nhìn Mina. Con mắt Mina đỏ ngầu, chóp mũi cũng hồng hồng, cái miệng nhỏ nhắn nhấp cùng một chỗ, nhìn về phía cô ánh mắt đầy ai oán. Trong tâm Jeongyeon nháy mắt bị đánh trúng, cô vội vàng giúp Mina lau nước mắt, vừa gần hôn, không chịu được, an ủi
"Đừng khóc đừng khóc, bảo bối, như thế nào? Có phải gặp ác mộng hay không?"
"Đừng khóc nha, con mắt đều khóc đến đỏ lên"
Jeongyeon đem Mina ôm vào trong ngực, khẽ cắn lỗ tai, ôn nhu nói lời tâm tình. Thời gian dần trôi qua Mina cũng ngừng lại nước mắt, nàng ghé vào trong ngực Jeongyeon, nghe cô ở bên tai mình nhu tình mật ngữ, thời gian dần troi qua trong lòng mới an tâm lại.
"Bảo bối, nói cho chị biết, như thế nào lại như vậy?"
Mina lắc đầu không nói chuyện
"Gặp ác mộng?"
Lắc đầu.
"Trong công tác gặp phải chuyện gì?"
Lắc đầu.
"Bởi vì chị?"
Gật đầu.
Jeongyeon buồn bực, như thế nào lại ra như vậy?
"Vừa rồi chị....làm em đau?"
Mina dừng một chút, lắc đầu.
"Vậy, cái kia...chị đi ngủ đè ép em?"
Mina nghe xong phốc phốc vui vẻ. Thực sự Jeongyeon không nghĩ ra đến tột cùng là làm sao đắc tội phu nhân nhà cô, hơn nửa đêm để cho người ta uỷ khuất uốn cong tại trong ngực cô mà khóc. Mina như thế cười một tiếng, Jeongyeon mới cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
"Nói nhăng gì đấy?"
"Chị vừa ngủ thiếp đi, thực sự không nghĩ ra đắc tội phu nhân chỗ nào. Phu nhân nói cho chị biết có được không?"
Mina trầm mặc một hồi, rốt cuộc nói ra
"Yoo, em biết chị mệt mỏi. Em rất sợ chị có thể hay không chán ghét chút tình cảm này, lại hoặc như tình cảm của chúng ta đã bình thản trở lại, bình thản đến dẫn không dậy nổi chị coi trọng"
Jeongyeon ôm lấy Mina, lẳng lặng nghe, không nói chuyện. Mina không nghe thấy Jeongyeon đáp lại, cảm thấy có chút bối rối.
Kỳ thật Jeongyeon tại trải nghiệm chân chính cảm xúc bên trong lời nói của Mina. Mina kiêu ngạo không phải bất luận kẻ nào hoặc bất luận chuyện gì có thể tuỳ tiện thoả hiệp, hai người cùng một chỗ đi đến hiện tại, tình cảm càng ngày càng sâu, gặp mâu thuẫn lẫn nhau cũng học được vì đối phương mà làm rất nhiều thay đổi. Nhưng, Mina vẫn là Mina kiêu ngạo, giống như tuyết liên nở rộ trên tuyết sơn, sẽ không e ngại gió lạnh, hay hoàn cảnh ác liệt cũng chỉ thúc đẩy dũng khí sinh trưởng của nàng, sau đó cố gắng nở rộ. Cho nên vẻ đẹp của Mina, không phải đẹp tại dung mạo, mà là đẹp tại phẩm chất bên trong.
Hiện tại, Mina ẩn nhẫn đến cấp độ thút thít, nàng ưu tư nói những lời này không thể không khiến Jeongyeon suy nghĩ nhiều hơn một hồi.
"Phu nhân, có phải vì gần đây chị vắng vẻ em hay không?"
"Đúng vậy, bởi vì chị quá mệt mỏi ?"
"ùm, có thể là vậy. Chị quá muốn đem mọi việc làm xong, cho nên không ngừng cho mình tăng thêm áp lực. Chị sợ làm em thất vọng"
BẠN ĐANG ĐỌC
[JeongMi-JungMi] [BHTT] [Edit-Cover] Rốt Cuộc Gặp Được Em
RomantikVăn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết p...