Chương 46: Một bưu kiện bất ngờ

268 28 0
                                    

Ngày hôm sau, Jeongyeon bay đi Đài Bắc, Mina về lại Seoul.
Jeongyeon lần này đi Đài Bắc cô đứng trước áp lực rất lớn. Mặc dù cùng Tân Nguyên hợp tác, nhưng là hạng mục vẫn cứ giậm chân tại chỗ, thêm hạng mục kết hợp kỹ thuật trước đó, thời gian khắc phục khó khan lại rơi trúng vào thời điểm tranh cử bộ trưởng, những quan điểm của chuyện này hoàn toàn bị công khai, thậm chí lần trước Jeongyeon cùng Nayeon xảy ra scandal cũng bị người hợp tác nghi ngờ lần này phải chăng có nội tình gì khác.
Gần đây phát sinh các loại sự tình, tự nhiên biến thành "Lỗ hổng" bị đối thủ công kích. Trên thương trường, một bên thì muốn thắng, một bên khác thì muốn chèn ép. Thậm chí nhiều năm kinh doanh sự nghiệp cũng có khả năng bởi vì vấn đề "bán đứng đồng đội" mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Jeongyeon tuổi còn trẻ liền đảm nhiệm chức vị quan trọng, bao nhiêu người gai mắt. Cô đi tới được như hôm nay cũng không có nhiều thuận lợi, toàn dựa vào ý chí dẻo dai mới có được. Bởi vậy, lần tranh cử này, không chỉ Jeongyeon chủ quan có nguyện ý hay không, phía sau còn đại biểu lợi ích của rất nhiều người. Seung nghiêm túc suy nghĩ những chuyện này, nàng kỳ thật có chút đau lòng Jeongyeon. Còn trẻ như vậy liền bị đạp đổ nơi đầu sóng ngọn gió, mặc dù Jeongyeon thành thục, cũng chưa chắc có thể chịu được loại công kích này.
Quả nhiên, Jeongyeon vừa đến tổng bộ, trước hết bị bộ phận nhân sự bộ trưởng gọi đi nói chuyện phiếm. Đại khái ý tứ là nhận được không ít khiếu nại, liên đới vấn đề giới tính của Jeongyeon đều bị mọi người lôi ra nói. Jeongyeon sắc mặt bình tĩnh nghe Khâu bộ trưởng kể xong, hàn huyên vài câu liền đứng dậy cáo từ. Khâu bộ trưởng là người của Seung, Jeongyeon minh bạch đây là cảnh cáo cô.
Jeongyeon cùng Seung hẹn nhau gặp mặt tại một quán cà phê.
"Seung unnie, tết xuân khoái hoạt."
Jeongyeon cười một mặt xán lạn.
"Tâm tình không tệ mà!"
"Ha ha."
Jeongyeon rót cho Seung và mình một chén trà. Vừa uống một ngụm, Seung liền khai môn kiến sơn nói:
*khai môn kiến sơn: mở cửa thấy núi, là một phép ẩn dụ về cách nói hoặc viết hoàn toàn dễ hiểu giống như mở cánh cửa.
"Jeongyeon, nói một chút suy nghĩ hiện tại của em. Chị muốn nghe lời thật."
"Seung unnie, suy nghĩ của em rất đơn giản, bên ban giám đốc, mọi người hỏi em cái gì em liền nói cái đấy, không hỏi em liền không nói. Trừ hội nghị chính thức, bên ngoài bất luận trường hợp nào, bất kỳ người nào công kích em đều không có ý định đáp lại."
Seung gật gật đầu.
"Jeongyeon, nhất định phải vững vàng."
"Đã rõ."
"Hiện tại cùng Tân Nguyên hợp tác tiến hành thế nào, Taecyeon bên kia có tiến triển gì mới không?"
"Tạm thời còn không có."
"Em phải nghĩ ra biện pháp."
"Ưm. Em đã sắp xếp người làm việc này."
"Jeongyeon, gần đây tình thế biến hóa rất lớn, mà chính em cũng có một chút tình huống đặc biệt không ngừng phát sinh, đây đều là nhân tố không xác định. Chị hi vọng em có thể tùy thời cùng chị liên lạc, để cho chị nắm giữ tình huống chính xác."
Jeongyeon nửa ngày đáp:
"Seung unnie, em bây giờ không phải chỉ có một mình."
"Jeongyeon, chị mặc kệ em có mấy người. Công là công, tư là tư."
...
"Hiện tại Vương Tổng bên kia đã chủ trương được nhiều người ca ngợi, Phùng tổng bên kia có A Sơn chống lưng, hai người kia là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của em. Người ta hai người hiện tại dồn hết sức lực cùng em làm, em muốn lấy bất biến ứng vạn biến, trước hết cũng phải là trong tay em có vương bài. Nghiên cứu phát minh hạng mục bất kể như thế nào, em phải làm ra số lượng tốt để chứng minh. Cao tầng bên này để chị phụ trách, em chỉ cần quản tốt hạng mục là được."
"Seung unnie, lần này tranh cử em sẽ cố hết sức."
"Chị trước giờ không muốn em cố hết sức, mà là nhất định phải làm được."
Jeongyeon nhấp một ngụm trà, không nói chuyện.
"Jeongyeon, chị hi vọng em biết mình muốn cái gì cùng có thể làm cái gì. Trừ bỏ quan hệ công việc, chị càng hi vọng em hiểu được lựa chọn thích hợp để làm."
"Seung unnie, hiện tại tập đoàn trên dưới đều đang đồn một ít chuyện riêng liên quan tới em, nói em không có quan hệ, nhưng là em không hy vọng bởi vậy mà ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chị và em."
"Những chuyện này không phải việc em lo lắng, là Jihyo lo lắng."
"Taecyeon bên kia cũng thế, liên tiếp nhận đến các loại nghi vấn cùng công kích. Tại Seoul em tìm anh ta nói chuyện một lần, Taecyeon bị áp lực cũng rất lớn. Nhưng mức độ rất lớn này đều là bởi vì em. Còn có chỗ này, em nghe nói, chủ tịch bên kia cũng tìm chị nhiều lần."
"Em muốn nói cái gì?"
"Seung unnie, em có chút mệt mỏi."
"Ý của em là em muốn từ bỏ lần tranh cử này, cũng bởi vì người khác công kích đời sống tình cảm của em?"
"Không phải là bởi vì người khác công kích đời sống tình cảm của em, mà là bởi vì đời sống tình cảm đã ảnh hưởng đến sự nghiệp của em. Vị trí hiện tại không chỉ có đại biểu chính em, còn có quá nhiều quan hệ phức tạp. Em càng không thể tiếp nhận, là do cá nhân của em có vấn đề mà ảnh hưởng tới thành quả cố gắng của mọi người."
"Jeongyeon em thật làm cho chị thất vọng! Chị không nghĩ tới lần này trở lại Seoul, em lại suy nghĩ như vậy!"
"Seung unnie, em không thể buông bỏ tình cảm này. Chuyện này đối với nàng cũng không công bằng."
"Tình cảm? Cùng nữ nhân ở giữa tình cảm?"
"Chị sẽ không hiểu được đâu, thế nhưng nàng đối với em mà nói cực kỳ trọng yếu. Hôm nay nếu như em vì sự nghiệp mà bỏ qua nàng, em sẽ hối hận cả đời."
"Em từ bỏ vị trí hạng mục bộ trưởng, đời này liền không hối hận sao?"
"Có lẽ sẽ hối hận, nhưng là khi đem cả hai cùng so sánh, em thà rằng đem tổn thương khống chế tại phạm vi nhỏ nhất."
"Em đem cái gọi là tổn thương tình cảm để ở mức phạm vi nhỏ nhất, vậy công sức mọi người giúp đỡ em chẳng là gì?"
"Seung unnie, lần này tranh cử em sẽ đem hết toàn lực. Nhưng là em không muốn vì việc này mà gây ra quá nhiều hi sinh. Lo lắng duy nhất của em là không cần bởi vì tình cảm cá nhân của em mà ảnh hưởng đến mọi người. Nếu như unnie muốn giúp em, như vậy thì xin chị đem lời đồn đãi như vậy tận lực khống chế lại."
"Khống chế? Tốt. Vậy em chỉ cần cùng cô gái kia chia tay, hết thảy lời đồn tự sụp đổ."
"Unnie. Em không có khả năng từ bỏ nàng. Đây là ranh giới cuối cùng của em."
"Nói trắng ra là em tình nguyện từ bỏ tranh cử, cũng không nguyện buông bỏ cái gọi là tình yêu phải không?"
Jeongyeon nhìn qua Seung, ánh mắt dần dần để lộ ra một cỗ kiên định. Cô nhẹ gật đầu,
"Đúng."
Seung bị khí tràng Jeongyeon rốt cuộc nói không ra lời. Jeongyeon trên mặt nhìn không ra cảm xúc, thế nhưng cô để lộ hai tay nắm chặt, giờ phút này nội tâm xoắn xuýt.
"Unnie, thật xin lỗi."
Seung cố gắng hòa hoãn cảm xúc. Vài phút qua đi, Seung cầm túi xách lên.
"Từ giờ đến ngày mai, em suy nghĩ lại thật kỹ đi. Ngày kia ở ban giám đốc, chị hi vọng được nhìn thấy một Jeongyeon tỉnh táo lý trí."
Seung nói xong quay người rời đi. Nghe được tiếng đóng cửa, Jeongyeon thở ra một hơi. Cô sững sờ nhìn chằm chằm trong chén nước trà, nửa ngày không nhúc nhích. Thẳng đến Mina gọi điện thoại tới, vang lên một hồi lâu Jeongyeon mới hoàn hồn lại nghe máy.
"Minari."

[JeongMi-JungMi] [BHTT] [Edit-Cover] Rốt Cuộc Gặp Được EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ