"Cho nên, chúng ta dùng đến những thứ này để tự làm chủ đi."
Jihyo nháy mắt với Jeongyeon mấy cái, nói:
"Amy cùng JunK nhờ chúng mình nhắn cho cậu, bọn họ đã viết xong thư từ chức, tùy thời có thể gửi."
Jeongyeon ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh nắng tươi sáng, trong không khí phảng phất tràn đầy khoái hoạt, để cho tâm tình không nhịn được bay bổng lên.
"Cám ơn mọi người. Thật phi thường cảm tạ."
"Ngày mai đối mặt ban giám đốc, em sẽ không trực tiếp đưa ra thư từ chức chứ?"
JunHo trêu chọc nói.
"Sẽ không, em sẽ tận lực trình bày sự thật. Đối với vấn đề thừa thãi, em cũng sẽ giữ yên lặng. Nhưng sẽ không để mâu thuẫn trở nên gay gắt, điểm này tất cả mọi người xin yên tâm."
"Vậy nếu như ban giám đốc lần này ủng hộ em thì sao? Em sẽ tiếp nhận chức bộ trưởng hạng mục sao?"
"Đúng vậy a, dù sao Seung tỷ thực lực rất mạnh."
"Nếu như nhất định phải để em tiếp, em có tiếp hay không?"
Jeongyeon lắc đầu,
"Khả năng như vậy cực kỳ bé nhỏ."
"Lại nhỏ, không phải là không có khả năng a!"
"Hiện tại em không phí tâm tư đi suy nghĩ vấn đề như vậy. Còn có rất nhiều chuyện phải làm. Nếu như ta chủ động rời khỏi, cũng phải làm tốt sự chuẩn bị. Nhất là Seung tỷ bên kia, em không thể để cho nàng thất vọng."
"Jeongyeon, cậu gánh trách nhiệm nhiều như vậy, có mệt hay không?"
Jihyo nhịn không được nói ra.
"Mệt mỏi a, nhưng vì vậy có thể làm cho người bên cạnh cảm thấy vui vẻ, mình lại cảm thấy mệt mỏi như vậy cùng với nỗ lực đều đáng giá."
Mọi người không nói tiếp, năng lực mỗi người đang ngồi đều có thể một mình giải quyết được, thế nhưng mọi người cùng nguyện ý tụ tập tại bên người Jeongyeon, bởi vì khả năng đảm đương cùng dũng khí của cô có thể truyền đến nhiệt huyết dưới đáy lòng người ta.
"Vậy trước tiên việc này, mình một hồi còn có việc, chúng ta trước giải tán. Giữ liên lạc."
Jeongyeon đem đồ giao cho Taecyeon, đứng dậy rời đi trước. Cô muốn gặp một người, hiện tại tạm thời không tiện nói cho người khác biết.
Jeongyeon dựa theo địa chỉ đi vào một khu nhà trọ tư nhân, lên tầng 6, có hai hộ A và B. Cô nhấn chuông cửa căn hộ A, rất nhanh, cửa mở. Nayeon khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng nhìn Jeongyeon,
"Cô tới rồi! Mau vào!"
Jeongyeon mỉm cười gật đầu, vào cửa sau đó đưa cho Nayeon một hộp quà,
"Tặng cho cô."
"Cảm tạ!"
Jeongyeon không cần đánh giá gian phòng, đổi giày đi thẳng tới sofa ngồi xuống. Nayeon vào phòng bếp lắc qua lắc lại một trận, mang ra hai chén nước táo cùng một đĩa bánh ngọt nhỏ.
"Đoán chừng cô uống không ít trà, thay đổi khẩu vị đi!"
"Cảm ơn."
Jeongyeon cầm lấy bánh ngọt ăn một miếng, là mứt thơm.
"Ăn rất ngon, không ngọt."
Jeongyeon không phải rất ưa thích đồ ngọt, mứt thơm Đài Bắc nếu không biết làm sẽ vô cùng ngọt, cho nên Jeongyeon rất ưa thích. Về điểm này Nayeon đã biết.
"Món này chính tôi làm."
Jeongyeon cười gật đầu,
"Rất lợi hại!"
"Dĩ nhiên rồi!"
Hai người đều không nói tiếp, không khí trầm mặc để cho người ta có chút co quắp. Nayeon biết, nàng ở trước mặt Jeongyeon mãi mãi đều như trước không giữ được bình tĩnh. Nàng nhấp một hớp nước trái cây, nghĩ nghĩ, mở miệng nói ra:
"Jeongyeon, tôi đã biết tập đoàn bên này liên quan tới cô có một số lời đồn đãi. Thật xin lỗi, bởi vì sự tình trên tạp chí..."
"Không sao. Đời sống tình cảm của tôi nhất định không thể như vậy thuận buồm xuôi gió, chỉ tiếc là đem cô cũng bị liên luỵ."
"Tôi không nên tự cho là đúng lợi dụng cô như vậy."
"Ha ha, được, hôm nay cô mời tôi đến là?"
Nayeon ngượng ngùng cười.
Kỳ thật Nayeon lúc đầu đã đến Đài Bắc, trước đó Jeongyeon định đi thành phố Busan tìm Mina, Nayeon liền nói cho cô ở lại Đài Bắc đợi cô, nàng muốn giới thiệu một người cho Jeongyeon biết. Cũng nói cho cô địa chỉ, để cho cô sau đó tới tìm mình.
"Nayeon, cô định giới thiệu người nào cho tôi vậy?"
"Đừng nóng vội, người đó lập tức sẽ đến."
"Mina về Seoul rồi?"
"Đúng vậy ."
"Hai người các cô bị ngăn cách ở hai địa phương như thế, đối với tình cảm mà nói rất nguy hiểm."
"Tôi hiểu rõ."
Nayeon nhìn lại cô cười khổ một cái:
"Jeongyeon, thật không rõ vì sao lúc trước cô nhìn không thấy tôi?"
"Khi đó trong lòng đều nghĩ sau khi tốt nghiệp phải làm gì để trở nên nổi bật."
"Nói dối!"
"Thật."
"Vậy bạn tốt Minyoung của cô đâu?"
"Nayeon, cô rốt cục là biết bao nhiêu chuyện của tôi vậy?"
"Rất nhiều!"
Jeongyeon gật đầu, từ chối cho ý kiến.
"Khi đó, đặc biệt không cam tâm. Chỉ hy vọng có một ngày cô có thể chú ý đến tôi, phát hiện được tôi không tệ. Tôi luôn luôn tưởng tượng như vậy."
BẠN ĐANG ĐỌC
[JeongMi-JungMi] [BHTT] [Edit-Cover] Rốt Cuộc Gặp Được Em
RomanceVăn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết p...