12. The right choice

183 32 7
                                    

Nắng tạt vào nửa bên mặt, bầu trời bên ngoài chẳng chút gợn mây.
Câu thì thầm chào ngày mới được thốt ra từ những cánh hoa trắng muốt, gió xào xạc mang mùi đất ẩm thấp nhờ cơn mưa lớn tối qua xộc vào khoang mũi Guan Lin.
Cậu chau mày trước khi mở mắt, cảm nhận từ từ hơi ấm phủ cạnh bên.

- Em tỉnh rồi.

Jihoon nói và hôn nhẹ lên môi, dùng đôi mắt chứa cả ngân hà âu yếm mà nhìn xuống.
Rồi như một thói quen, Guan Lin đưa tay lên vuốt ve bầu má người trước mặt, biết rõ điểm yếu của hắn chính xác như số vết sẹo trên thân.

- Đây là đâu thế?

Guan Lin khẽ cựa, toàn thân không còn chút cảm giác đớn đau, xem ra việc đàn Park nổi tiếng là nơi sản sinh các thứ thuốc quý hiếm chẳng thể tìm ra không phải là điều vô căn cứ và căn nhà cậu ở chắc hiện giờ chỉ còn là mớ tàn tro.

- Ylang.

Guan Lin nhếch môi, rõ ràng cả khi chưa hỏi đến, Jihoon đang nằm gọn trong lòng cậu, quá bận rộn để nhìn thấy biểu cảm hiện thời.
Hắn ngắn gọn trả lời, cứng nhắc trong âm điệu, Guan Lin biết hắn vẫn mang ám ảnh cưỡng chế bối cảnh cậu thực sự phát hiện ra bản chất của hắn ta.
Bọn họ đều đang cố lừa nhau bằng những cách của riêng mình, nhưng kẻ cô độc suốt những năm tháng qua là Jihoon vẫn còn ứng xử ngô nghê lắm.

Nhìn quanh quất chiếc lều mà Jihoon ở, không có gì nhiều ngoài những vật dụng cá nhân.
Đời sống của hắn hẳn là một bức tranh đơn điệu, tổng thể trong đó đều là những vệt tối màu.

Tim Guan Lin dần dà chùng xuống, hệt hô hấp của kẻ trong lòng đã dịu dần đi, có lẽ cậu là điểm sáng duy nhất trong bức tranh đơn điệu ấy, chỉ cần nhìn cách hắn phấn khởi ôm ngang hông hay cách hắn vui mừng vì cậu tỉnh lại bình yên, khoẻ mạnh mà thôi.

Một cỗi chua xót dấy lên không cách nào ngưng lại.

Nếu hắn biết đây chỉ là trò lừa bịp, thế hắn ta sau này có thể tin ai?

Sự việc diễn ra đêm qua cũng là sắp xếp, cậu đã luôn sợ rằng mình tỉnh lại bất ngờ, và nếu quả thực trông thấy sự hoảng loạn của Jihoon - người nói rằng yêu cậu, người dùng tình yêu mù quáng mà đánh đổi mọi thứ hắn mang, trông thấy hắn ngây thơ đến mức yêu một kẻ đáng lẽ phải tránh xa giờ phút ấy, liệu Guan Lin có dừng tay lại hay không?

Trách ai đây?

Trách chuyện gì?

Tình cảm không sai nhưng giờ nó chỉ là bàn đạp.

Nếu bọn họ sinh ra là cùng của một đàn, có lẽ Lai Guan Lin sẽ thực lòng mà yêu hắn say mê.

- Anh có bị thương ở đâu không?

Guan Lin xua đi thứ cảm xúc kì dị len lõi trong tim, Jihoon chậm chạp lắc đầu, lựa lời để giải thích tình trạng hôm qua của cậu và bối cảnh hiện thời họ bị dồn ép vào không lối thoát.
Hắn dụi vào tay Guan Lin đầy mệt mõi, đòi hỏi một cái xoa đầu, để tâm trí được thảnh thơi.

Đó là một bước đi sai trái, Jihoon đương nhiên biết nhưng hắn lúc đó không còn lựa chọn nào.

Chuyện mang Guan Lin về đây, là bất đắc dĩ, người mà hắn yêu thương nhất bất động trong tay hắn, hắn không thể yên tâm chạy đi lấy thuốc mà để lại cậu ta, không còn cách nào khác ngoài việc biến Guan Lin thành chiến lợi phẩm từ việc săn nô lệ độc lập mà hắn nghĩ ra lúc ấy.
Hắn sợ rằng Lai Guan Lin cũng như mẹ hắn, lịm dần đi cùng thân xác lạnh tanh.

PanWink - CHASENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ