Chương 11

180 17 0
                                    

Sau khi thức dậy sắc trời cũng đã là một màu đỏ thẩm. Vội vội vàng vàng chạy đi vệ sinh cá nhân sau đó chạy nhanh xuống lầu, cứ sợ chuyện xảy ra lúc nảy chỉ là một giấc mơ sau khi tỉnh dậy sẽ biến mất hoàn toàn không lưu lại dấu tích. Vừa xuống lầu đã bắt gặp Daniel.

 " Ca anh đã khỏe chưa sao không nghỉ ngơi thêm mà chạy xuống đây làm gì?"

" Anh khỏe rồi. Jihoon đâu rồi?"


" Anh dâu hả lúc nảy vừa ra ngoài bảo là mua ít trái cây cho anh".

 " Cậu ấy có biểu hiện gì lạ không?"

 " Biểu hiện lạ hả? Không có hoàn toàn bình thường" Nói rồi Daniel nhớ lại cảnh cậu hôn anh vội bật người từ sofa đứng dậy.

" A có nha có nha".

" Hả cậu ấy....cậu ấy làm sao?" Anh thoáng giật mình hỏi Daniel. Ghé sát vào tai anh cậu nói nhỏ, cũng không biết nói gì nhưng khi nghe xong anh cứ cười mãi khóe miệng không thể hạ xuống được.


" Hai người thì thầm cái gì đấy?" Cậu từ ngoài cửa bước vào lên tiếng.

" A anh dâu về rồi, có trà sữa cho em không".

 " Ây da cậu từ từ đã không thấy tôi đang xách nặng hay sao còn đứng đó mà hỏi".

" A để em giúp anh".

" Này mang vào bếp đi. Trong đó có trà sữa cho cậu đấy".

" Anh dâu là tốt nhất" Nói rồi cậu chạy một mạch vào bếp.

" Anh đói chưa muốn ăn cháo không?"

" Hả? À được" từ lúc cậu về tới giờ anh không dám lên tiếng chỉ biết cúi đầu là ngại a.

" Xem nào....ừm không còn nóng nữa. Anh ngồi im ở đây em đi lấy cháo ra."Cậu nói vừa đưa tay lên xem anh còn nóng không.

 " À được."

Ăn xong thì trời cũng đã tối bà Lai cùng ông Lai cũng đã trở về, vừa về nghe tin con trai bị bệnh bà Lai sốt cả ruột hết hỏi này đến xem nọ khiến Guanlin thật mệt a.

" Mẹ à con đã khỏe rồi cũng không phải là cái gì nặng mà mẹ đem con quay tới quay lui, chóng mặt lắm"

" Ôi Lai Nhi ta xin lỗi, con cảm thấy trong người đã ổn hơn chưa có thấy khó chịu chổ nào không?"

" Mẹ con không còn nhỏ nữa đừng có như vậy a. Con bây giờ là có vợ rồi đó đừng coi con như mấy đứa nhỏ chứ với cả con cũng không có trẻ con giống Daniel."

" Ca em không có trẻ con" Bày ra bộ mặt phẫn nộ với Guanlin nhưng cũng bị gương mặt làm nũng của anh làm cho mũi lòng không cải nữa vì Daniel thương anh mà.

" Mẹ, cha hai người cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi một lát con bảo dì Thẩm làm chút gì đó gọi hai người xuống ăn" Jihoon từ bếp đi ra sẵn tiện cầm theo dĩa táo mới gọt lên.

" Không cần đâu ta ăn cùng mấy bà bạn rồi còn ông ấy chắt cũng vừa đi ăn với đối tác về con không cần lo a. Ta lên phòng nghĩ ngơi một chút đi cả ngày cũng mệt rồi."

" Vâng cha mẹ nghỉ ngơi."

Đợi ông bà Lai đi rồi Daniel bây giờ mới lên tiếng.

[CHUYỂN VER/LINHOON] Hợp đồngWhere stories live. Discover now