15.3

431 55 15
                                    

Ngồi máy bay hơn một tiếng, kẻ lúc đầu mở miệng bảo em sẽ không ngồi yên được mất đã ngã ra ngủ mê mệt trên vai của Jinyoung. Guanlin ngó ông bạn khoác lác của mình rồi lại nhìn sang Jihoon hào hứng ngồi bên cạnh, Jeju hiện ra rõ ràng hơn. Đại dương bao la ôm trọn một vòng đảo vào lòng, cảnh đẹp dường như cuốn hết sự chú ý của mọi người. Họ không phải lần đầu đến đây nhưng lần này rõ ràng là khác hẳn. Chuyến đi này không nhuốm mùi của công việc, mùi của bộn bề lo toan rồi thở dài mệt mỏi vào cuối ngày, chuyến đi này mang mùi của sự nghỉ ngơi, của niềm vui và sự thư giãn để rồi hối tiếc vì sao bầu trời lại tối màu nhanh đến thế. Guanlin vui vì các anh đều tỏ ra thích thú, càng vui hơn khi thời tiết ở Jeju tươi mát đến không ngờ

Xuống máy bay bằng tâm trạng hào hứng nhất mà mình có, Jaehwan hát ngân nga trong suốt chặng đường di chuyển về khách sạn. Bọn họ 13 người chia làm ba xe, Guanlin đi cùng hai anh quản lí và anh nên hứng trọn mấy nốt cao chót vót kèm nụ cười vươn tới tận mây xanh. Em cười, kéo lại mũ áo hoodie cho gọn gàng, dọa:

"Anh tiêu hao năng lượng nhiều vậy thì lát sẽ mệt cho coi"

Jaehwan nhún vai tỏ vẻ anh mày đây còn khỏe chán "Lâu lâu có một lần, anh phải bung xõa hết mức thế mới chẳng hối tiếc"

Cũng phải, em nhủ thầm rồi tiếp tục hướng mắt ra con đường ngập tràn hoa cải vàng hai bên. Nắng nhuộm vàng cả không gian, tràn ngập vào tâm trí của em. Hạnh phúc hóa ra lại giản đơn đến vậy

"Ê Guanlin, tui với ông chung phòng đó!" Daehwi hét lên ngay giữa sảnh khách sạn "Nên ông đem đống này lên phòng giúp tui nha, tui theo Seungwoo hyung đi mua ít thuốc dị ứng. Muỗi ở đây đốt ổng nổi mẫn đầy trên chân rồi"

Guanlin ngó chiếc vali to đùng cùng cái balo của nó thì thở dài "Ủa hổng phải tui chung phòng với Jihoon hyung hả?"

"Woojin dành vé đó của ông rồi" Daehwi đáp, lôi cái túi nho nhỏ trong balo ra tròng vào người rồi để lại chổ cũ "Thôi ông cứ đem lên phòng đi, muốn đổi gì đó thì để lát tui về rồi tính"

Em định nói chung phòng với ông cũng chả sao thì Daehwi đã bị Seungwoo hối đi mất vì thế em thở dài, đeo ngược cái balo của Daehwi ra phía trước rồi hai tay kéo hai cái vali một mạch đi vào thang máy trống trơn. Phòng của em cạnh phòng của Jinyoung cùng Sungwoon, hai vị anh lớn thấy em xách nặng cũng chẳng thèm tới giúp mà chỉ đứng đó nhìn

"Hai anh đứng đây làm gì vậy?"

"Không đứng đây thì em có vào phòng được chắc?" Jinyoung đáp, dùng tay giả làm quạt phẩy phẩy mát cho em

Lúc này Guanlin mới chợt nhớ, mình một nước lên tới tận lầu 9 mà chả nhớ đem theo thẻ hoặc ít nhất là chìa khóa phòng. Cũng may, Sungwoon hyung đã cầm nó và chuẩn bị mở cửa hộ em luôn. Em cười tít mắt, vờ sấn tới muốn ôm anh lại bị anh đẩy ra

"Em nhìn em xem khó coi cỡ nào đi. Vào phòng tắm rửa rồi chúng ta xuống ăn trưa. Chiều có lẽ sẽ được anh quản lí thuê cho mấy căn nhà gỗ gần biển đó"

"Thật á?" Cả Jinyoung và Guanlin đều tròn mắt kinh ngạc

Sungwoon gật đầu, kéo hai chiếc vali cỡ lớn của hai nhóc em út vào phòng "Thật ra anh cũng chỉ nghe hai anh ấy  nói chuyện với nhau thôi. Nhưng có lẽ là thật"

| Guanlin's Series| - Làm bé út thì sướng nhất nhà rồi còn gì!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ