16.1

382 56 3
                                    

Guanlin chạy một vòng KTX trống trơn rồi dừng lại bằng một tiếng thở dài. Ăn trưa xong em bảo mệt nên về phòng ngủ một lát, thế mà khi thức dậy đã chẳng còn bóng người nào ở trong nhà làm em có chút giận. Ít ra không rủ em đi cùng thì phải nói với em một tiếng chứ, đằng này...

Buồn bã lên SNS rồi lại chán chường bật TV xem hết hai tập phim, rốt cuộc em cũng không nhịn được mà bực bội tắm rửa. Gọi cho Seonho một cuộc, xác định nhóc đang rảnh rang mới lật đật chuẩn bị, đi tới cửa còn ngẫm nghĩ lấy thêm một bộ quần áo cho vào balo, đội thêm mũ rồi lặng lẽ ra ngoài

Trời vẫn còn hửng nắng nhưng em không bắt taxi mà đi bộ dọc trên đường. Thông qua khu phố đông đúc những hàng quán thì cũng tới được chổ Seonho, em thấy nhóc đứng trước tòa nhà nói chuyện điện thoại với ai đó. Thấy em, y như rằng Seonho lại nổi lên cái tính bám người, chạy như bay đến rồi câu lấy em không rời

"Em gọi cho anh từ nảy đến giờ" Seonho nói, giơ điện thoại ra để chứng minh. Guanlin tháo cái tay đang quấn trên vai mình ra, mỉm cười "Xin lỗi, anh không có để chuông"

Nhưng nhìn Seonho chẳng có ý gì là giận dỗi, nhóc kéo em lần nữa "Rồi giờ chúng ta đi ăn trước hay đóng ổ ở chổ em chơi game trước?"

"Đi ăn trước, anh đói rồi" Em nói và người nhỏ hơn lập tức đồng ý. Cả hai dẫn nhau đến chổ quen thuộc, nơi đã gắn bó với những ngày đầu đến Hàn Quốc của Guanlin. Em gọi rất nhiều thức ăn, chất đầy cả một bàn trong sự kinh ngạc của Seonho

"Hai chúng ta có phải là heo đâu hyung"

"Thì anh có bảo gì đâu"

Seonho cầm đũa chỉ quanh một vòng bàn "Thế anh gọi nhiều như thế để làm gì?"

Guanlin mỉm cười, đôi tay dài hữu lực giơ qua bên kia bàn chạm vào phần má đã mất đi chút thịt "Xem em đã ốm đến mức nào rồi, khó coi gần chết"

Seonho nghe vậy cũng sờ sờ má mình "Đúng là có ốm thật, nhưng chủ tịch lại bảo em như thế dễ nhìn hơn"

Dễ nhìn cái rắm, Guanlin lầm bầm trong miệng rồi gắp một miếng sườn to đặt vào chén nhóc "Ăn đi, ăn nhiều vào"

Và Seonho quả thực không khách sáo, một mạch xử gọn một bàn ăn trông cực kì ngon miệng. Guanlin phần lớn chỉ ngồi nhìn nhóc ăn, nghe nhóc nói chuyện kể về mấy cái show nhóc tham dự, thi thoảng em lại chen vào mấy câu, nói về mấy anh ở KTX, nói về mấy tiền bối gặp được khi đi quay. Rồi Seonho hỏi về chuyến đi Jeju của Guanlin với sự tiếc nuối hiện rõ mồn một trong đáy mắt, Guanlin kể rồi lại trấn an

"Tủi thân cái gì, sau này rảnh rỗi anh sẽ dẫn em đi. Tha hồ chơi, tha hồ quậy"

Seonho uống coca, bĩu môi "Phải không? Chổ em và chổ anh ở cách nhau có mấy tòa nhà, cả tuần thậm chí là cả tháng mới gặp được nhau, kể chi đến việc đi du lịch"

Guanlin đan hai tay dưới bàn, không biết trả lời câu nói của nhóc như thế nào. Seonho nói đúng nhưng Guanlin không muốn đó là lí do vì vậy chỉ có thể thở dài, lôi điện thoại trong túi ra cho em xem ảnh chụp ở đó

"Minhyun hyung đẹp trai ghê!"

Guanlin biết ngay là sẽ như thế nên cũng không lấy làm lạ, Seonho ấy, nó chỉ để tâm đến một mình Minhyun của nó thôi chứ ông anh này đã sớm bị sắp ở phía sau lưng người kia một bậc rồi

| Guanlin's Series| - Làm bé út thì sướng nhất nhà rồi còn gì!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ