-Cậu không có quyền trái lệnh Lại Quán Lâm tôi. Một phàm nhân yếu đuối như cậu, từ khi sinh ra đã chẳng bằng một phần mười của tôi rồi.
Cậu trợn tròn mắt trước câu nói của hắn. Đúng vậy, Phác Chí Huấn cậu thân phận thấp hèn như vậy thì làm gì sánh bằng một Vampire cao quý như hắn. Cậu im lặng, nhìn hắn chằm chằm, răng cắn chặt môi thầm chịu đựng. Thấy Chí Huấn không phản ứng, Quán Lâm tức giận, mạnh bạo bóp má cậu.
-Sao cậu không nói gì hết?!
-Anh....giết tôi đi...
-Giết cậu...được thôi...nhưng mà máu của cậu thực sự rất ngon đó. Đồ ăn ngon như vầy, ai cũng sẽ giữ lại mà từ từ sử dụng nhỉ??? Thay vì giết cậu...tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết! Bởi vì hôm nay...cậu chọc giận nhầm người rồi
Dứt lời, Quán Lâm đứng dậy bỏ đi. *RẦM* Cánh cửa đóng lại thật chặt. Mặt cậu biến sắc trước câu nói của hắn. Chấm hết...đời của Phác Chí Huấn này thật sự chấm hết rồi....
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại sảnh
Lại Quán Lâm bước từng bước xuống cầu thang, hắn lạnh lùng nhìn về phía ghế sô-pha. Trên ghế là một thanh niên có vẻ lớn tuổi hơn cậu, mái tóc màu trắng mang vẻ ôn nhu, cách uống trà tinh tế của anh ta rõ là làm cho mọi cô gái gục ngã, có lẽ trai cũng bị anh bẻ cong. Thế mà ai kia lại nhìn anh bằng ánh mắt câm thù. Cảm nhận được cái lạnh rợn người, anh ta xoay đầu nhìn Quán Lâm, nở một nụ cười dịu dàng, cuối cùng anh ta chủ động bắt chuyện.
-Chà, dạo này sở thích của Quán Lâm nhà ta kì lạ thật nha...
- Lại Thành Vân, anh tới đây làm gì?
-Anh trai của mình mà cậu lại tỏ thái độ ghen ghét như thế sao?
-Làm ơn để ý một chút. Tôi hỏi anh đến đây làm gì?
-Vậy anh không vòng vo với cậu nữa. Cậu biết buổi tiệc hằng năm của Vampire chúng ta chứ?
-Tiếp
-Cuối tuần này, tiệc sẽ được tổ chức...tại biệt thự này!
-Được thôi. Tổ chức tại biệt thự n...GÌ CƠ?!
-Được rồi, điều cần nói anh đã nói xong. Giờ anh đi đây
-Nhưng....
Quán Lâm chưa kịp nói hết câu thì Lạc Thành Vân đã biến mất. Trước giờ Quán Lâm rõ là ghét đám đông, chỉ vì cái tiệc hằng năm gì đó mà giờ nhà hắn cũng biên thành cái "nhà hàng", muốn ăn cái gì thì ăn, uống cái gì thì uống.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thưa thiếu gia, trời đã sáng rồi ạ. Thiếu gia hãy nhanh chóng thay y phục và đến trường đi ạ.
Chí Huấn ngồi thẫn thờ trong phòng, cậu vẫn còn ám ảnh chuyện hôm qua.
"Thay vì giết cậu tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết"
"Hôm nay cậu chọc giận nhầm người rồi"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic-Wanna One/ LinHoon/ PanWink]Thỏ con, em nghĩ thoát được sao?
VampireLy nước đầy máu tanh, nằm trên sàn Cậu trai nhỏ nhắn kia đang bị một thân hình to lớn đè lên. Hai chiếc răng nanh của hắn ta cắm sâu vào da thịt của cậu, máu loang ra khắp ga giường. Mái tóc xám khói của hắn ướt đẫm, vài giọt mồ hôi nóng hổi nhỏ xuố...