49.
Đó là một nơi rất nguy nga lộng lẫy, long khí ngập tràn, có một người đang nằm phía sau tầng tầng lớp lớp rèm vàng lấp lánh.Người nọ tử khí mười phần, bệnh tình nguy kịch.
Mỹ nhân ước gì người này chết nhanh một chút, lại cũng không hy vọng hắn chết.
Y bị hoàng thất này trói buộc mấy trăm năm.
Bị ép làm đủ vô số chuyện độc ác, ghê tởm.
Quốc sư gì chứ? Cũng chỉ là một chó bị tròng xích, làm chó canh cửa cho mỗi đời hoàng đế mà thôi.
Y không quan tâm sống chết, chỉ là nếu ngay cả chết đi rồi hồn phách vẫn không được tự do, bị lợi dụng đến tận khi hồn phi phách tán
Thì thật là chết cũng không bằng.
Y nắm bình sứ, lạnh lùng bước từng bước tới gần người sau màn, khàn giọng nói: "Ta mang đồ đến rồi, nhưng phải cởi bỏ khế ước mới có thể đưa cho ngươi."
Sau màn truyền đến hai tiếng ho khan: "Nếu sau khi cởi bỏ khế ước ngươi đổi ý thì sao? Ta biết ngươi hận... hận ta đến thế nào."
"Ta hận mỗi người các ngươi."
"....."
"Ta nghĩ bây giờ người bên ngoài đều ước gì ngươi đã chết. Ngươi chết rồi, ta đây chẳng qua là đổi một người chủ mà thôi. Mà ngươi... không có may mắn như vậy."
Người trên giường thở dài một tiếng nặng nề, một lúc lâu sau, tiếng nước tí tách vang lên.
Một cánh tay trắng nhợt, gầy yếu, chảy đầy máu tươi duỗi ra khỏi màn: "Lại đây. Tự mình cởi bỏ đi. Ta không ngồi dậy được nữa rồi."
50.
Mỹ nhân bước từng bước đi qua, như đi về phía ác mộng, lại tựa như được giải thoát.Đôi tay y khẽ run, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đẫm máu kia.
Y nhắm mắt lại nhỏ giọng niệm, theo từng lời chú thuật, rất nhanh, phù văn trên người y như bạo loạn, tăng gấp vài lần.
Sau đó rút đi như thuỷ triều.
Cuối cùng biến mất không một dấu vết.
Mỹ nhân muốn cười, nhưng vừa khẽ nhếch miệng, máu tươi đã tràn ra.
Trên người y còn có cùng một loại "đồng mệnh cổ" với hoàng đế. Còn không giải độc cho lão ta, e là y cũng phải chết ở chỗ này.
Nếu vậy, thỏ con của y phải làm sao bây giờ?
Đồ Chi của y còn đang chờ y quay về.
51.
Lúc thỏ tinh tỉnh lại, nó thấy mình đang nằm trong lồng ngực mỹ nhân.Nó cho là mình lặn lội đường xa mệt mỏi quá nên trở về liền hôn mê bất tỉnh. Cẩn thận kiểm tra người mình trên dưới một lượt, cũng không thấy chỗ nào có vấn đề.
Trong phòng rất yên tĩnh, mỹ nhân thật dịu dàng.
Chỉ là sao cái ôm của mỹ nhân lại càng lạnh hơn ngày trước.
Tới lúc đầu óc hơi tỉnh táo một chút, nó mới giật mình bò dậy, hoảng hốt hỏi mỹ nhân: "Ngươi đã dùng thiên trần thảo chưa? Có đỡ chút nào không?"
Mỹ nhân nhìn nó, khẽ cười: "Mọi chuyện đều ổn, bây giờ không có việc gì nữa rồi."
Thỏ tinh thở ra một hơi, đánh giá mỹ nhân từ trên xuống dưới vài lần.
Tuy sắc mặt mỹ nhân vẫn còn hơi nhợt nhạt, nhưng hơi thở của cái chết trên người mỹ nhân đã rút đi rất nhiều.
Thỏ tinh sáp lại, vùi mặt vào cổ mỹ nhân, nhẹ giọng than thở: "Tốt quá rồi, tốt quá rồi. Ngươi không có việc gì, thật tốt quá."
Mỹ nhân giơ tay ôm nó, đáy mắt toàn là nhớ nhung: "Ừ, ta không sao nữa rồi."
52.
Trúc tinh nói, nó bởi vì lao lực quá độ, thêm một vài nguyên nhân khác nữa nên hôn mê bất tỉnh vài ngày.Gấu trúc tinh nói, lúc nó hôn mê, thượng tiên có tới đây. Ngài cũng không trách cứ gì, chỉ để lại một hạt giống thiên trần thảo cho thỏ tinh trồng, bảo nó lại trông giữ mấy trăm năm nữa cho cái này nở hoa.
Mỹ nhân nói, thân thể y giờ đã ổn rồi, có thể đi ngắm trăng ngắm sao, du sơn ngoạn thuỷ với thỏ tinh.
Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp.
Lại giống như bị ngăn bởi một tầng lụa mỏng, tốt đến mức không chân thật, có cảm giác như một giấc mơ.
Nhưng thỏ tinh cảm thấy ba người này sẽ không lừa nó. Thỏ tinh nghỉ ngơi vài hôm xong lại trân trọng nhận hạt giống, vùi vào bồn trồng thiên trần thảo.
Sau đó thu dọn hành lý, chuẩn bị đi du sơn ngoạn thuỷ cùng mỹ nhân. Mỹ nhân nói muốn dẫn nó về quê xem thử, nhiều năm rồi y cũng chưa trở về.
Mỹ nhân nhìn thỏ tinh vui vẻ nhảy nhót trong phòng, cũng nhịn không được bật cười.
Y xoay người, định đi chuẩn bị mấy củ cà rốt cho thỏ tinh, lại thấy trúc tinh đang đứng khoanh tay nhìn mình, vẻ mặt không tốt lắm: "Thỏ ngốc biết ta lừa nó, sẽ hận ta."
"Bây giờ ngươi nói cho y biết chẳng phải là làm điều thừa?"
Trúc tinh còn muốn nói gì đó, lại thấy mỹ nhân giơ tay ra dấu yên lặng, nhẹ nhàng lắc đầu.
Biết có nhiều lời cũng vô dụng, trúc tinh tức tối ngậm miệng, phất tay áo bỏ đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là Lật
General FictionTên truyện: Con thuyền tình bạn, nói lật là lật. Tác giả: Trì Đại Tối Cường. Couple: Đại mãng xà công x thỏ tinh thụ. Văn đại cương.