Chương 23. Thực sự bắt đầu

1.4K 17 0
                                    

[Bạn công sau khi cưỡng gian Chú thụ trong một hoàn cảnh không thể lường trước đã bắt đầu để ý đến người ta ^^]

Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Thanh Bùi mang theo bao máy tính xuống lầu, Nguyên Dương đã muốn đúng giờ đứng chờ tại chỗ. Trời lạnh như vậy, Nguyên Dương không ngồi trong xe, mà lại dựa vào cửa xe, đứng nghịch di động.

Nhìn thấy Cố Thanh Bùi tiến đến, Nguyên Dương ám muội cười, "Cố tổng, chào buổi sáng, thân thể có tốt hơn chút nào không?"

Cố Thanh Bùi cười khẽ, "Cực kỳ tốt, xem ra cậu rất được hoan nghênh a, di động không rời tay."

Nguyên Dương mỉa mai nói: "À, chính là cầm chơi game thôi, ông không biết chứ, tôi không có tiền nộp cước phí, di động chỉ có thể tiếp không thể gọi. Cố tổng sáng sớm nghe được tin tức này, có cao hứng không?"

"Cũng có chút." Cố Thanh Bùi nheo mắt cười, mở cửa lên xe, "Yên tâm, chúng ta đến công ty cũng đã được một tháng, ngày mai sẽ phát tiền lương. Sau khi phát tiền lương, mua hai bộ quần áo dày chút đi, sắp qua mùa đông rồi, cảm lạnh Nguyên đổng sẽ đau lòng đấy."

Nguyên Dương nhét di động vào túi áo, chà xát tay, "Đúng là có điểm lạnh, bất quá tôi không sợ lạnh, sau khi lĩnh tiền lương, tôi nghĩ trước tiên vẫn là mua thuốc cho Cố tổng cái đã, cái thuốc kháng viêm kia dùng bôi cũng tốt đấy chứ? Gọi là gì ấy nhỉ, ông còn nhớ rõ tên không?"

Cố Thanh Bùi đẩy kính mắt, cảm xúc bị che dấu ở sau thấu kính, "Hiếm khi thấy cậu có lòng, tôi về nhà sẽ nhìn thử xem."

Không khí trong xe quả thực có thể dùng câu giương cung bạt kiếm để hình dung, hai người tôi một câu anh một câu mỉa mai đối phương, không ai chịu rơi xuống thế hạ phong.
...

Nguyên Dương nhìn hai người cười nói qua qua lại lại, trong lòng một mực mắng Cố Thanh Bùi không biết xấu hổ. Nịnh nọt tâng tốc cũng không một chút ngượng ngùng, mấy cái câu vờ vĩnh lừa đảo ấy mà hắn cũng nói ra được khỏi mồm.
Cố Thanh Bùi vẫy vẫy tay, giống như gọi con cún nhỏ, "Cậu ra ngoài đi, tầm mười phút sau thì bảo Trương Hà tiến vào."

Nguyên Dương thật muốn đem trà hất lên mặt hắn.
...

Nguyên Dương xiết chặt nắm tay, trong lòng có chút khinh thường tính cách của Cố Thanh Bùi. Y thậm chí bắt đầu hoài nghi Cố Thanh Bùi căn bản là song tính luyến, bằng không như thế nào lại có thể ám muội đến như vậy cùng với người đàn bà trong điện thoại kia, hơn nữa hắn còn đã từng ly hôn, chỉ e thật sự là nam nữ đều xơi, gặp ai cũng đều tung hormone.

Mẹ nó! Thật không biết xấu hổ!

Nguyên Dương thật sự ngồi không yên, cửa cũng không gõ, đẩy thẳng ra tiến vào văn phòng tổng tài.

Cố Thanh Bùi cũng không quay đầu, chuyên tâm xem biểu đồ xu hướng cổ phiếu, trong toàn bộ công ty người dám không gõ cửa trực tiếp xông vào văn phòng hắn, ngoại trừ Nguyên Dương thì chẳng còn ai khác.

Nguyên Dương ngồi xuống chiếc sofa da thật thoải mái kia, giống như đại gia nói, "Ả mới nãy là ai vậy."

Cố Thanh Bùi ngay cả mắt cũng không nhìn y, "Tổng giám nhân sự mới tuyển."

[Châm Phong Đối Quyết] Khoảnh khắc Cố Thanh Bùi ❤ Nguyên DươngWhere stories live. Discover now