Chương 4 : Chúng ta không thể cứu họ khỏi bản thân chúng ta

268 23 0
                                    

Natasha bước vào phòng khách, thấy vị khách của họ đang xem tin tức và lắc đầu khi y nhấm nháp món martini luôn hiện diện của mình. "Anh ta không nên làm điều này với chính mình." Người đàn ông lặng lẽ lẩm bẩm.

"Không, anh ấy không nên." Natasha đồng ý, nhìn Antonio quay sang cô với đôi mắt bị thương khi cô chống lại sự tổn thương phi lý lúc đó. Y có lý do chính đáng để bị tổn thương khi nghe giọng nói của cô.

"Cô không cần có mặt ở đám tang?" Antonio hỏi, giọng y căng thẳng và khao khát.

"Tôi đã gửi lời xin lỗi của tôi." Natasha trả lời. "Nhưng tôi đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Chủ yếu là tôi muốn nói chuyện với anh." Cô nhìn lên màn hình, phớt lờ cách những ngón tay của Antonio siết chặt quanh ly.

"Anh ấy sẽ ổn thôi." Cô nói, trở lại chủ đề trước đó của họ để cố gắng khiến y thư giãn. Để làm anh ta mất cảnh giác, tâm trí của cô cung cấp. Nhưng đó không phải là những gì cô muốn, không thực sự. Cô chỉ muốn không nhìn thấy sự phản bội trong đôi mắt xanh của y. "Những người khác sẽ giúp đỡ." Cô tiếp tục. "Họ có anh ấy."

"Và cô có tôi, tôi đoán thế?" Antonio nói, đay nghiến. "Bây giờ thì sao? Gián điệp và mưu mô? Cưng à, kế hoạch giết người của cô luôn có sự tinh tế. Rốt cuộc, thường thì người ta không tạo ra một vụ giết trẻ em lớn, nhưng cô đã làm điều đó thật tuyệt vời."

Natasha nhăn mặt vì những câu nói, và đó không phải là một hành động. "Stark--"

Antonio thở dài, xoay rượu trong ly. "Phải, tôi biết. Thế giới khác. Tôi xin lỗi. Điều đó... không công bằng với tôi."

Natasha im lặng khi cô ngồi xuống cạnh Tony khác. Y không thoải mái, nhìn cô một cách đề phòng. Cô ghét cái nhìn đó. "Không có nhiều công bằng với anh." Cô nói, cuộn hai chân lên trước ngực. "Tôi là người nên xin lỗi."

"Đó không phải là cô." Antonio nói với một cái nhún vai. "Ngoài phản ứng cảm xúc, về mặt trí tuệ là hợp lý, đưa ra trạng thái của những thay đổi khác mà tôi đã thấy. Và những người khác đã liên tục chứng minh cho cô, nói rằng cô sẽ không chống lại họ. Cô không có gì phải xin lỗi cả."

"Đó là một phiên bản của tôi." Natasha nói, nhắm mắt lại. Cô có thể hình dung nó một cách rõ ràng. Nếu Clint không khiến cô cân nhắc chuyện đổi bên, cô có thể đã làm điều tương tự với Tony Stark của thế giới này, và với điều kiện của Red Room, cô thậm chí sẽ không cảm thấy tội lỗi. Nó làm cô phát ốm, vì cô không bao giờ muốn nó xảy ra, và điều đó làm cô kinh hoàng, vì suy nghĩ được đó đã làm tổn thương cô như thế nào.

"Lẽ ra cô ấy nên rũ bỏ điều kiện của Red Room." Cô nói, kiên quyết không nghĩ về việc nếu người khác của cô đã giết người và giết chết gia đình của Clint. "Cô ấy không nên làm điều đó với anh."

Antonio trầm ngâm nhìn cô, một tia lạnh lùng trong mắt y. "Sau khi chúng tôi bắt đầu toàn bộ cuộc tình nóng bỏng, Natasha của tôi từng nói với tôi rằng tình yêu là dành cho trẻ con." Natasha cự tuyệt phản ứng với điều đó, giữ cho hơi thở của mình ổn định. Cô đã từng nói điều đó với Loki, cho hắn ta một nửa sự thật để thu hút thông tin cô muốn. Có vẻ như bản thân khác của cô cũng đã làm như vậy. Cô có cảm giác Tony này đã thấy qua hành động mà cô đã bỏ ra. "Tôi giả sử," Y tiếp tục. "Với sự bất hạnh lớn của tôi, rằng tình cảm đã thay đổi sau khi tôi cầu hôn cô ấy. Nhưng cô thực sự bị làm hại, phải không, Ms. Romanov? Thật thú vị."

[Stony/TransFic] No Black or White in the BlueNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ