Chương 38

173 8 0
                                    

Mới vừa vào đông có mấy ngày, kinh đô đổ một đợt tuyết lớn, từ sáng đến tối, tuyết rơi liên tục, dầy đặc. Trên đường đóng một lớp tuyết thật dầy, dẫm lên nghe lao xao. Trời lạnh thấu xương, gió lạnh và khô thổi làm da mặt nhiều người nứt nẻ. Trên đường người thưa thớt, cả kinh đô trở yên tĩnh hơn nhiều.

Nhưng chỉ có Thành Tây vẫn nhộn nhịp như trước. Dân cờ bạc, kẻ lãng tử không ngại rét mướt, mặc kệ gió tuyết đi qua đi lại đi tới nơi mình muốn đến, sống cuộc sống mộng ảo.

Tiếng gõ cửa bị tiếng gió và tuyết át đi, rất khó nghe được. Nếu không phải là Khâu Giản bị Thẩm Trại Hoa cùng Lục Y ép uống nhiều tới mức chạy đi ói, cũng không nghe được. Cố gắng giữ thân thể đứng vững, Khâu Giản đi ra mở cửa, là tiểu tử làm trong sòng bạc, biết được một số tin tức đã chạy tới đây để nhận tiền thưởng.

Khâu Giản ra khỏi phòng đã lâu mà chưa trở lại, Thẩm Trại Hoa liền trêu ghẹo Lục Y: "Coi nam nhân của ngươi kìa, mới uống một chút đã không dám trở lại, chẳng lẽ là sợ?"

Lục Y chính là nữ nhân từ trong phòng Khâu Giản bước ra lúc trước. Tên nàng ta rõ ràng nghĩa là màu xanh, lại thích mặc màu hồng.

Nàng liếc nhìn Thẩm Trại Hoa đang cười hớn hở: "Ngươi đã ép người ta uống quá trời rượu còn nói nữa. Thì ra không phải nam nhân của ngươi ngươi không xót, ngươi có ngon thì bảo nam nhân của ngươi uống cho ta xem, xem ai uống tốt hơn!"

Cố Nam Châu đang tập trung gỡ miếng nạc cho Tiểu Thụ và Cố Đồi, chợt nghe chiến tranh lan tới người mình vội ngẩng đầu lên: " Tửu lượng ta không sánh bằng Khâu huynh, Lục cô nương tha cho ta đi."

Thẩm Trại Hoa kéo Lục Y nói: "Hắn là một con mọt sách, sao bằng ngươi nữ trung hào kiệt đây. Hơn nữa, ta rót cho Khâu Giản còn không phải là vì giúp ngươi à, ngươi đúng quá cố chấp, quả thật phụ lòng tốt mà."

Lục Y cãi lại: "Vậy ta cũng làm thế cho ngươi, để ngươi dễ làm việc?" Nói xong, còn nhìn Cố Nam Châu đầy ẩn ý.

Cố Nam Châu đang gắp miếng cá bỏ vào miệng, nghe xong lời này, chợt bị nghẹn kiến hắn ho sặc sụa, mặt mũi đỏ bừng. Thẩm Trại Hoa vội vàng rót ly nước trà đưa cho hắn, tức giận nói với Lục Y: "Lo ăn đồ của ngươi đi."

Lục Y gắp thịt bỏ vào miệng, hừ lạnh một tiếng: "Ta cũng không biết ngày nào có thịt ăn, cũng không ngờ ngươi đã làm nhiều năm như vậy, chậc, chậc, chậc."

Mặt Cố Nam Châu càng đỏ hơn.

Lục Y đột nhiên bước trước mặt Cố Nam Châu: "Ôi, Ôi, Ôi, Cố đại ca, sao mặt của ngươi đỏ như vậy?"

Ly nước trà Cố Nam Châu đang cầm trong tay chợt đổ, nói: " Cá này cay quá."

Lục Y đang tính nói tiếp, Thẩm Trại Hoa tiện tay đưa nàng ta ly rượu : "Đến đây uống rượu, chớ nói linh tinh nữa. Nơi này còn có trẻ con."

Lục Y nhìn nàng cười đầy ẩn ý, nhận lấy ly rượu uống cạn.

Bên trong nhà vẫn tưng bừng. Đặt trên lò than đang cháy hừng hực là một nồi canh sôi sùng sục, những miếng cá tươi ngon làm nồi nước dậy mùi. Cố Nam Châu không nhanh không chậm giúp Thẩm Trại Hoa bỏ xương cá. Thẩm Trại Hoa cùng Lục Y liên tục rót cho nhau rồi liên tiếp uống cạn, không say không ngừng. Trong lúc đó Lục Y cũng cố ép Cố Nam Châu uống vài chén.

Trưởng Thôn Là Đóa Kiều Hoa - Vương Vượng VượngWhere stories live. Discover now