Chương VII : Tin Tưởng từ lúc nào

56 6 5
                                    

Mình xin giải thích lại dòng chữ nghiêng là suy nghĩ của Dịch Dương Thiên Tỉ.  Còn dòng chữ nghiêng  có nghoặc  (" )  là lời nói của Thiên Tỉ vì lời của  cậu ấy không bật ra thành tiếng được  ]
__________________________
.
.

" Hảo! cậu ! mau cút về Đức từ đây về sau không quen biết nhau tôi cho cậu 10 ngày không hơn không kém biến khỏi Trung Quốc ! nếu còn gặp lại cậu, tôi  Vương ác ma , chính  lão đại Nhất Vương Bang sẽ dùng cực hình tàn khốc nhất dành cho cậu khiến cậu sống. không. bằng. chết. ! "

Anh nói xong một đường đi thẳng ra cửa không nhìn lại tôi một lần

Anh cứ như vậy mà đi ?

Chúng ta cứ vậy mà cắt đứt quan hệ ?

Đang trong cơn ác mộng... có phải không ?

Ánh mắt cuối cùng anh nhìn em  là căm hận,  đúng  không ?

Thân ảnh anh bước nhanh đi qua đầu giường tôi,  lúc này tôi cần phải gấp gáp,  không cần biết  điều sẽ xảy ra đối với đôi chân  của mình một đường hướng về phía anh chân đạp mạnh vào đệm giường lau thẳng về phía trước.

Choáng váng sau cú tiếp đất mạnh mẽ tôi ôm lấy chân anh liên tục lắc đầu nước mắt cũng chảy ra, ôm chân anh thật chặt nhiệt độ cơ thể anh khiến tôi nhớ về những ngày ấy, những ngày chỉ chứa đựng niềm vui, hạnh phúc những thứ mà tôi thiếu thốn trong 25 năm không kể từ khi gặp anh. Những gì quá lớn,  quá cần thiết chúng ta hãy để nó thiếu thốn trong cuộc đời một lần thôi ! niềm hạnh phúc của tôi chỉ có khi bên cạnh anh vì vậy mà tôi không thể nào đánh  mất nó được,  tôi sẽ thế nào khi thiếu anh trong khoảng cuộc đời còn lại ? tôi cũng đã từng suy nghĩ đến , nhưng nhưng mỗi lần trầm tư đều bị tiếng gọi ấm áp của anh đánh thức,  điều đó luôn luôn xảy ra vậy nên nó hình thành  cho tôi một tật xấu,  chính là ỷ y vào những thứ mình đang có .   Vì vậy chưa có bao giờ tôi suy nghĩ một cách thấu đáo về nó ( những điều khi tôi phải giải quyết một mình vì thiếu anh )

"Tuấn khải , em không thể mất anh ."

Thống khổ,  đau lòng ,  nước mắt,  uất ức của tôi đổi lại là những gì chứ ? là sự thông cảm ?   là sẻ chia , là thương hại ? là một vài cái tát một vài cú đá một vài câu sỉ nhục và sự lạnh lùng tàn nhẫn của người tôi yêu như hiện tại !

" Buông ra."

"Không,  anh đừng.. buông tay có được hay không . "

" Tôi nói buông ! "

"  Sẽ không.."

" Có phải không thoã lòng  ?  là chưa giết được tôi ? Là chưa lấy được Vương Thiên  hay ai là muốn tiền ? "

" Em... em muốn anh ở lại thôi.. có được không ? "

" Dịch Dương Thiên Tỉ,  tôi nói làm người phải biết thỏa mãn,  thứ nhất cậu tuy không lấy được mạng của tôi, nhưng  khiến tôi thống khổ,  khiến tôi chết tâm,  khiến tôi hận hạnh phúc, khiến tôi hận tất cả các loại tình cảm,  cậu thật sự rất thành công !  thứ hai, vật chất tiền bạc ? năm năm qua cậu sung sướng hưởng thụ là quá đủ ! từ đây về sau một đồng cũng đừng hòng tôi bố thí ! tôi cũng nhắc  cậu biết đừng bao giờ trước mặt tôi nói hai từ tình cảm,  thể loại  vừa sống bẩn vừa thâm độc như cậu không xứng đáng có được hạnh phúc không có tư cách nói ra hai từ tình cảm ! "

 | Khải Thiên | CÁNH HOA TÀN (Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ