11

1.8K 193 8
                                    

Chuuya từ phía trên lao xuống đấm một quyền vào eo con hổ trắng. Nó gừ gừ đau đớn, đứng dậy từ đống gạch đá nát vụn rồi lại gầm lên thách thức. Nó là một con mãnh thú kiên định không từ bỏ con mồi.

Chuuya đáp trả bằng từng đường võ thuật đẹp mắt kết hợp với năng lực càng khiến trận chiến càng ngày càng gay cấn. Anh chống trả mạnh mẽ nhưng luôn chọn những chỗ an toàn để tấn công vì anh không muốn Atsushi bị thương nặng dù có năng lực hỗ trợ.

"Đến đó là được rồi~" - Vẫn giọng điệu bỡn cợt, Dazai khẽ khàng lấy một ngón tay trỏ chạm lên mũi của con bạch hổ, tay kìa nhẹ như lông hồng chặn một quyền của bóng người thấp bé bạo lực.

"Tch. Lâu quá đấy tên khốn tốn băng gạc" - Không chịu thua kéo, Chuuya nhanh chóng chuyển thế đá vào cổ Dazai

"Gì chứ ~ thời tiết đẹp thế này ta cần tìm một cô gái xinh tươi để tự tử chứ không phải đi chăm sóc thú" - Dazai lùi về sau để chân anh không đủ dài để chạm tới hắn. Hắn thờ ơ nhún vai rồi làm vẻ mặt ngây thơ vô tội mà lắc đầu.

"Ta sẽ giết ngươi" - Chuuya gằn giọng, nghiến răng cảnh cáo.

"Cho đến khi ngươi cao bằng ta thì mới giết được~" - Dazai châm chọc rồi lay mạnh Atsushi- "Oi dạy đi, sáng bảnh mắt rồi"

Mắt cậu nhíu lại, chậm rãi mở ra đôi đồng tử dị sắc mờ đục

"D... Dazai-san ?" - Atsushi lơ mơ gọi tên trong tâm trí. Tay trái cậu ôm nhẹ trán lắc đầu suy nghĩ, tay phải thì đưa lên đưa xuống kiểm tra.

"Có chuyện gì thế Atsushi-kun?" - Dazai hơi cau mày vì thái độ của cậu. Atsushi chỉ ngơ ngác, mơ hồ nhớ lại mọi thứ rồi mặt từ tái sang xanh rồi lại trắng bệnh

"Atsushi-kun ?" - Yosano từ trong phòng y tế đi ra. Từ nãy nhờ Chuuya câu giờ mà cô đã chữa trị xong cho vài người nguy kịch.

Atsushi không đáp, sắc mặt từ hoảng loạn chuyển sang vô thức. Cậu chỉ lẳng lặng đẩy Dazai ra một bên, lúc này cậu không muốn nghe thêm bất kì một thứ gì hết.

"Sao thế Atsushi-kun ?" - Dazai bất ngờ vì bị đẩy ra nhưng nhanh chóng bình tĩnh hỏi cậu bằng tông giọng trầm trầm trung tính

Atsushi không đáp, chỉ quay về phía anh. Từ sâu trong tâm hồn cậu đã hiện lên cảm giác khó chịu, căm giận mà cậu không hề hay biết. Atsushi đứng dậy, phủi bụi trên quần áo cho đến khi cậu sờ đến vạt áo ươn ướt lại dính dính. Những ngón tay cậu mân mê khu vực đó. Dính dính. Nhớt nhớt. Có chỗ lại khô cứng.

Atsushi tái mặt đi một lần nữa, cậu hoang mang rối bù trong tội lội đưa mắt khẩn thiết nhìn mọi người tìm lời giải đáp. Yosano đọc được vẻ mặt của cậu, biết là không thể giấu nổi đành từ từ giải thích.

"Cậu bị kiểm soát năng lực rồi tấn công trụ sở, có vài người bị thương nhưng nhẹ lắm, tôi chữa cho họ rồi. Không sao đâu, đừng có lo lắng quá"

Từng lời nói của Yosano vô tình như những mũi dao đâm thẳng vào tim cậu.

M...mình làm họ bị thương ?

Vì mình mà trụ sở gặp nguy hiểm ?

Cậu lạc vào suy nghĩ hối hận và trách móc bản thân. Cho đến khi lời của vị hiệu trưởng cũ vang lên

[BSD] Beside You (ChuuAtsu)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ