Chap 26

4.1K 190 3
                                    

Hoàng Thiên Minh sách túi to túi nhỏ cùng Ngô Long Vũ về nhà. Vừa vào đến của Hoàng Thiên Minh thả hết đống đồ xuống. Ngô Long Vũ chạy lại đánh anh mấy cái "Anh nhẹ nhàng thôi, mang lên phòng cho em đi." Hoàng Thiên Minh mệt mỏi vẫn phải mang lên phòng cho cậu.

Lúc Hoàng Thiên Minh vào phòng, thấy Ngô Long Vũ ngồi trên giường gấp gọn mấy bộ quần áo trẻ con. Anh lại gần đưa cốc sữa cho cậu. Ngô Long Vũ uống hết để sang bên cạnh, kéo Hoàng Thiên Minh lại gần mình.

"Anh, bao giờ đồ của bảo bối mới chuyển đến?"

"Sáng mai." Hoàng Thiên Minh nhìn đồng hồ đáp.

"A, chưa mua đồ ăn, đồ dùng tết." Ngô Long Vũ nói xong thấy Hoàng Thiên Minh có ý định lảnh tránh liền kéo anh lại "Ông xã, mai mình đi đi."

"Được được, nghe em hết." Hoàng Thiên Minh định tìm lý do nhưng nghe cậu gọi "ông xã" anh liền quên hết lý do.

Hôm sau, Ngô Long Vũ vì tiếng động ồn ào nên tỉnh dậy. Vừa xuống dưới nhà cậu liền bị ngạc nhiên. Trong phòng khách một đống thùng giấy. Ngô Long Vũ đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn Hoàng Thiên Minh vừa nói chuyện cùng mấy người chuyển đồ đi vào. Hoàng Thiên Minh thấy vẻ mặt cậu ngơ ngác, tóc cậu bị xù lên. Anh tiến lại gần xoa xoa đầu cậu.

"Đồ của bảo bối do em chọn đến rồi."

"Nhiều thế này sao?" Ngô Long Vũ mở từng nắp thùng ra nhìn nhìn

"Em chọn còn hỏi anh, lại đây đừng chạy lung tung." Hoàng Thiên Minh kéo con người đang chạy loạn vào lòng "Ăn xong anh với em cùng dọn phòng cho bảo bối được không?"

"Được." Ngô Long Vũ tít mắt nhìn anh cười, chạy vào phòng ăn.

Ăn xong, Ngô Long Vũ liền kéo Hoàng Thiên Minh đi trang trí phòng cho bảo bối. Ngô Long Vũ mở cửa phòng hăng hái cầm cái chổi vào, nhưng phòng đã được giúp việc dọn dẹp sạch sẽ không một hạt bụi. Thế nên nhiệm vụ sau đó của cậu
"Ông xã, để bên này, không không lệch rồi, sang trái đấy đúng rồi. Kê vuông góc lại." Ngô Long Vũ đứng một bên và chỉ thị Hoàng Thiên Minh kê một cái giường nho nhỏ màu xanh lam đáng yêu. Ngô Long Vũ đặt thêm một con thỏ hồng vào rồi cảm thán "Hoàn hảo."

"Ngu ngốc chết được. Con mình là con trai ai lại chơi gấu hồng." Hoàng Thiên Minh cầm con thỏ bỏ vào thùng giấy.

"Anh không hiểu về gì cả, ra ngoài lấy xe đẩy vào đây." Ngô Long Vũ cầm lại con gấu đặt vào giường.

Hoàng Thiên Minh đẩy xe đặt gần giường. Nhìn Ngô Long Vũ ngồi ngốc, ánh mắt không giấu nổi sự thoả mãn, mãn nguyện. Anh đến gần ôm cậu từ phía sau, chôn mặt vào cổ cậu. Ngửi mùi hương trên người cậu, anh khẽ gặm gặm cổ cậu. Ngô Long Vũ có chút ngứa ngứa buồn buồn, lúc đầu hơi ngọ nguậy sau đó cũng kệ anh.

Ngày 30 âm lịch, nhà chính Hoàng Gia liên tục có người ra ra vào vào. Mới sáng sớm tinh mơ, khi Hoàng Thiên Minh còn nằm ôm Ngô Long Vũ trong lòng, bên ngoài đã có người nhấn chuông. Từ khi Ngô Long Vũ mang thai trong nhà liền không có một bóng người giúp việc nào.  Hoàng Thiên Minh nhìn Ngô Long Vũ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh, đành phải tự mình ra ngoài mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra, Lưu Thắng tay phải nắm tay Hoàng Tiến, tay trái xách một đống túi to nhỏ. Hoàng Thiên Minh nhìn thiếu niên ngây ngô ngày nào hiện giờ đã cao lớn ngang anh, gương mặt cũng trưởng thành hơn.

Lần đầu gặp đã yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ