"Chào buổi sáng"
Lưng Tiêu Việt đập vào cánh cửa phát ra âm thanh không nặng không nhẹ. Ân Dao tự thấy mình vừa rồi đẩy hơi mạnh nhưng sắc mặt anh không có thay đổi gì, chỉ là nhiệt độ trong lòng bàn tay hình như có lên cao, tay Ân Dao bị anh nắm tới nóng lên. Không thể không nói, sức mạnh đàn ông là chẳng thể xem thường. Anh đã không muốn buông ra thì dù cô cố gắng thế nào cũng không thoát được. Không biết cớ gì tự dưng anh lại ầm ĩ với cô như vầy.
Ân Dao cảm giác được rằng anh có cảm xúc, nhưng cảm xúc đó bắt nguồn từ đâu, cô cũng không hoàn toàn sáng tỏ. Dẫu gì giờ phút này ngay cả tâm tư của chính mình cô còn chưa rõ. Dù cho mồm nói mấy lời phóng khoáng, làm ra điệu bộ dứt khoát. Nhưng đám cưới của Lương Tân Nam đúng thật là có ảnh hưởng tới Ân Dao. Đêm nay cô không có chỗ nào để trốn, cũng không muốn gặp bất cứ người bạn nào biết đến chuyện cũ của cô. Mấy ngày nay, những sự quan tâm giống nhau như đúc đó cô đã tiếp nhận quá nhiều lần, hôm nay không cần nữa.
Cô mang quà đến tìm Tiêu Việt, rốt cuộc trong đó có mấy phần trốn tránh, thật khó mà tính toán. Hoặc giả Ân Dao đúng thật còn một phần tâm tư khác, trong lòng cảm thấy Tiêu Việt khá được, xảy ra chút gì đó với anh cũng chưa hẳn là không thể. Nhưng mà, tối nay thoạt trông tâm trạng anh nặng nề, cũng không vui lòng gặp cô. Bây giờ thì hay rồi, còn cáu kỉnh với cô nữa. Đã bao giờ Ân Dao dỗ dành đàn ông đâu. Đoạn thời gian với Lương Tân Nam mặc dù kết cục tồi tệ ảm đạm, nhưng lúc bên nhau chung quy là được cưng chiều. Chu Thúc thì càng không cần nói, biết tiến lùi, có chừng mực, hoàn toàn xứng với danh hiệu "vừa ngoan vừa hiểu chuyện", đây cũng là lí do cô giữ Chu Thúc lâu như vậy. Thật đúng là chưa từng xử lý trường hợp như Tiêu Việt
Ân Dao nhìn anh một hồi, cuối cùng vẫn cười nhẹ với anh: "Nếu anh thích, vậy tôi không lấy về nữa."
Tiêu Việt không đáp.
Ân Dao cúi đầu nhìn, cô nói: "Anh nắm tay tôi đau quá."
Ánh mắt Tiêu Việt khẽ lay động, anh thả tay ra.
Ân Dao cúi đầu vừa xoa ngón tay vừa rất thật thà nói cho anh biết: "Mấy ngày nay bận bịu quá, gần như hôm nào cũng làm suốt đêm nên không nhớ được sinh nhật của anh. Đành phải tặng quà bổ sung."
Lời giải thích này nghe qua rất chân thành.
"Cô thường xuyên làm thâu đêm?" Cuối cùng anh cũng nói chuyện tiếp với cô.
Ân Dao lạ lùng cảm giác được chính mình đang thở phào một hơi khi nghe giọng anh.
"Không phải thường xuyên" Cô ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Không phải diễn đêm tới tấp như diễn viên các anh"
"Sao cô biết chúng tôi thường quay ban đêm?"
Ân Dao: "Lần trước ở Thượng Hải, tôi có kể với anh rằng tôi có một người bạn, nữ diễn viên luôn muốn giảm cân đó, anh không nhớ sao?"
Tiêu Việt: "Có chút ấn tượng."
"Cô ấy toàn phải diễn ban đêm." Ân Dao nói, "Tôi thấy các anh cực khổ quá, anh thấy mệt không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Ai Sợ Ai - Quân Ước
RomanceAI SỢ AI Tác giả: Quân Ước Tình trạng: Đã hoàn thành Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, sủng, tình chị em, đô thị tình duyên, giới giải trí, HE. Nguồn: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=3459702 Chuyển ngữ: Canhthitde "Mấy năm nay Ân Dao sống một...